Đề
tài: Điều Cần Biết
Thánh
Kinh: Giăng 3:16 & I Giăng 4:9
Nhập
đề:
Thưa
quý vị! Một vị Vua khôn ngoan bậc nhất, giàu có bậc nhất nước Do Thái đó chính
là Vua Sa-lô-môn. Ông được mệnh danh là một vị vua có tấm lòng khôn sáng. Trước
ông và sau ông không ai hiểu biết và giàu có hơn ông. Nhưng đến giữa cuộc đời,
Sa-lô-môn phải thốt lên cho nhân loại này biết rằng: “ Ta cũng chuyên lòng học
biết sự khôn ngoan, và biết sự ngu dại điên cuồng; ta nhìn biết điều đó cũng là
theo luồng gió thổi. 18 Vì nếu sự khôn ngoan nhiều, sự phiền não cũng nhiều; ai
thêm sự tri thức ắt thêm sự đau đớn. (Truyền đạo 1: 17-18)
Sa-lô-môn
là một người chuyên tâm tìm tòi sự khôn ngoan hiểu biết nhưng chẳng bao lâu sau
những điều mà ông biết đó chỉ khiến ông thêm phiền não, đau đớn và chóng qua mà
thôi.
Thánh
Kinh có tới 1884 từ “ biết” được xuất hiện trong những bối cảnh khác nhau, câu
chuyện khác nhau, mối quan hệ khác nhau, lời giảng khác nhau.
Như
vậy chúng ta có hàng ngàn điều mà con người cần biết, và muốn biết. Nhưng hôm
nay tôi giới thiệu quý vị ba điều hệ trọng nhất mà quý vị cần biết, và phải
biết trong cuộc đời của mình.
Biết
Tình Yêu Của Đức Chúa Trời.
Biết
Đấng Christ Là Đấng Cứu Chuộc.
Biết
Mình Là Một Tội Nhân Cần Được Sự Sống.
Ba
điều hệ trọng này có ý nghĩa trong suốt cuộc đời chúng ta, và không chỉ chỉ
quan trọng trong đời này mà còn liên hệ trong đời sau nữa.
I/.
Biết Tình Yêu Của Đức Chúa Trời
Biết
Chúa là cái biết cao quý nhất, sâu sắc nhất, gần gũi nhất, thực tế và thiết
thực nhất. Nhưng biết Chúa yêu thương mình lại là một việc quan trọng hơn.
Vì
ai cũng có thể biết: Trời ban mưa, ban nắng, ban sức khỏe, có cơm gạo thóc lúa,
mùa màng bội thu. Nhưng không phải ai cũng nhớ đến Trời, biết ơn Trời và thờ
Trời.
Ai
cũng sợ Trời hành, Trời đày, Trời Phạt, nhưng chẳng mấy ai biết Trời thương yêu
và quan tâm, chăm sóc mình.
Thế
gian hiểu sai lầm về Đức Chúa Trời, họ nghĩ rằng: Ông Trời chính là Thượng Đế
lúc nào cũng chờ trực cho sẵn để mỗi khi chúng ta phạm tội thì cầm búa rìu
giáng họa xuống. Nhưng Thánh Kinh tuyên bố lời rất ngắn, nhưng rất quyền năng:
Đức Chúa Trời là tình yêu thương. ( I Giăng 4: 8b)
Cảm
tạ Chúa! Chúa không phải là Đấng gào thét, la lối, giận giữ. Ngài là Đấng yêu
thương, nhân từ và đầy lòng thương xót. Tình yêu của Ngài không phải như tình
yêu của con người, sớm thương, tối ghét, giữa trưa thì vừa thương vừa ghét.
Sứ
đồ Giăng vị sứ đồ của tình yêu ông nói: “ Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế
gian”. Ông viết tiếp trong thư tín I Giăng 4:9 “ Lòng Đức Chúa Trời yêu chúng
ta”
Chữ
thế gian ở đây nói đến tất cả mọi người trong thế giới này, dù cho văn minh hay
làng mạc thôn quê, không phân chia màu ra, tiếng nói, đàn ông hay đàn bà, trẻ
thơ và người già cả. Ngài yêu ai thì cứ yêu cho đến cuối cùng.
Thánh
đồ Giăng chuyển đổi cách gọi từ chữ “ thế gian” sang “ chúng ta”, chữ chúng ta
gần gũi hơn
nó
có nghĩa là tình yêu của Ngài được dành cho cả nhân loại này nhưng chỉ có những
ai đón nhận tình yêu ấy mới
Ngày
xưa, có một chú bé Phi Châu tên là Emmanuel. Chú ta luôn luôn tò mò thắc
mắc.Ngày nọ chú hỏi thầy giáo: "Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng nào?"
Thầy giáo chỉ biết gãiđầu và nói: "Thú thực là thầy không biết". Sau
đó Emmanuel đi hỏi các nhà trí thứctrong làng nhưng họ cũng chẳng biết. Thế là
chú ta càng lúc càng tò mò thắc mắc hơn,chú dạo quanh khắp vùng dọ hỏi các bậc thức
giả ở những làng khác: "Thiên Chúanói bằng thứ tiếng nào?". Nhưng họ
cũng chỉ biết lắc đầu mà thôi. Tuy nhiên,Emmanuel vẫn tin chắc có người biết
điều ấy. Vì thế chú lên đường đến những quốc gia và cả những đại lục khác để
tìm hỏi, nhưng ở đâu chú cũng chẳng nhận được câutrả lời. Một đêm nọ sau khi bị
kiệt sức vì đi quá nhiều nơi, Emmanuel đến được mộtngôi làng nọ, tên là Belem . bà này biết tên
chú? Có một bà cụ ở đó nói với cậu rằng:"Đã từ lâu, con đã tìm kiếm khắp
thế giới để hỏi xem Thiên Chúa nói bằng thứ tiếngnào.
Thiên
Chúa nói bằng thứ tiếng nào. Ngài nói bằng ngôn ngữ của tình yêu. ThiênChúa quá
yêu thương thế gian đến nỗi ban cho thế gian Con Một của Ngài" (Ga 3: 16).
II/.
Biết Đấng Christ Là Đấng Cứu Chuộc
Đức
Chúa Trời không chỉ nói bằng ngôn ngữ của tình yêu mà Ngài còn hành động, vận
hành trong tình yêu thương.
Lời
Chúa chép: “ Lòng Đức Chúa Trời yêu chúng ta đã bày tỏ ra trong điều nầy: Đức
Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống.” (
IGiăng 4:9)
Đức
Chúa Trời đã sai Con một Ngài, đến đâu thưa quý vị? Đến thế gian.
Chúng
ta thường chạy vạy, để tìm cách cho con được sang nước ngoài, tìm việc cho con
ở nước ngoài, tìm chồng vợ ở nước ngoài cho con. Bằng cấp học vị ở nơi tốt
nhất. Chúng ta thương con, không muốn con phải lấm nết ngày ăn ba bữa cơm,
quanh năm rau muống : luộc rồi lại xào. Cho lên đem con đến nơi văn minh, giàu
sang, màu mỡ.
Nhưng
có một con trẻ tên Ngài là Jê-sus đã từ chỗ giàu sang, cao trọng để đến nơi
thấp hèn, tột cùng của thấp hèn, không gì thấp hơn nữa, hèn hạ hơn nữa. Ngài đã
trở lên nghèo vì cớ chúng ta, để chúng ta được giàu có. Chiếc nôi đầu đời của
Ấu Chúa là một“máng cỏ”.
Cũng
chính Hài Nhi Máng Cỏ nầy một ngày kia đã nói về cảnh đời của mình: “Chim cótổ,
chồn có hang, nhưng Con Người không có nơi gối đầu”.
Ngài
sinh ra như một kẻ đầu đường xó chợ khốn cùng nhất trong số những kẻ vô gia
cưvà chết như một tên tội phạm nguy hiểm nhất trong số các tên tội phạm.
Đấng
Christ Ngài không đến trong đường lối rực rỡ vinh quang với kèn đồng, lửa
cháy,sấm sét, binh hùng tướng mạnh. Sứ đồ Giăng viết: “Ngài đã đến trong xứ
mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy.” ( Giăng 1:11 ).
Tháng
7/1969 phi hành gia Neil Armstrong và hai người bạn đổ bộ lên mặt trăng. Cả thế
giới nín thở chờ đợi và theo dõi các hoạt động của họ. Khi hoàn thành sứ vụ,
trở về trái đất, lập tức họ được tôn vinh anh hùng nhân loại. Người ta tổ chức
ăn mừng linh đình. Hình ảnh xuất hiện trên báo trí toàn cầu, trên radio, tivi.
Cả nhân loại nhảy múa ăn mừng.
Nhưng
chỉ hai tháng sau, chẳng ai còn nhớ tới họ nữa và chuyến đi “nổi tiếng” của
họcũng rơi vào quên lãng, chẳng còn ai ăn mừng nhả múa nữa. ( Minh họa Vị Giáo
sư tiến sĩ nghiên cứu một công trình thủy sản rất có giá trị ... đến khi qua
đời một thời gian thì không ai còn đọc, còn nhớ đến, vì người chết thì công
trình cũng chết theo)
Ngược
lại đối với Chúa Jê-sus thì người ta giảng từ ngày này qua ngày khác, người ta
đã ăn mừng sự giáng sinh của Ngài đến nay đã 2011 năm rồi. Điều gì đã khiến cả
nhân loại này vui mừng như thế?
Trong
tác phẩm “ Thành phố của Thượng Đế” Augustine cho rằng cho dù con người không
tin và bác bỏ tất cả những phép lạ trong Thánh Kinh, thì chúng ta vẫn còn một
phép lạ kỳ diệu đó là: Hàng triệu những con người được Chúa biến đổi vẫn đang
hiện diện trên thế giới và trở thành chứng nhân cho Ngài.
Một
số hàng triệu triệu những con người được biến đổi đó, thì phải nhắc đến con
người đáng kính nhất vẫn là Gióp: Ông tuyên bố niềm tin của mình nơi một Đấng
cứu chuộc sống.
Ông
nói: “Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống,
Đến
lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất. “ ( Giop 19:25 ).
Cuộc
đời của Gióp ở trong đủ hoạn nạn, khổ đau, mất mát. Cuộc đời chúng ta chưa ai
mất tới 7 người con trai, ba người con gái trong một ngày, bảy ngàn chiên và ba
ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò, và năm trăm lừa cái đều chết cùng một ngày.
Có
người nào trên đất đau khổ, tang thương như Gióp, ông là người đàn ông đau khổ
nhất trong những người đau khổ. Nhưng ông nói: tôi biết Đấng cứu chuộc tôi vẫn
sống.
Điều
gì đã giữ vững cuộc đời Gióp cho đến khi Chúa ban phước lại cho ông gấp đôi, đó
chính là biết Đấng cứu chuộc. Đấng mà ông Gióp biết là Đấng đã thay đổi mọi
hoàn cảnh và số phận của ông vì Đấng ông tin cậy, phó thác là Đấng sống. Đấng
cứu chuộc ấy đã nghe thấy những tiếng nấc trong đem khuya, thấy những giọt nước
mắt, thấy cõi lòng tan nát vì Đấng ấy vẫn không hề nhắm mắt buồn ngủ.
Đấng
cứu chuộc này là ai? Và tên Ngài là chi? Đó chính là Đấng Christ Con Đức Chúa
Trời hằng sống, Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không bao giờ
thay đổi. Và hôm nay tôi đứng đây để nói về Đấng cứu chuộc ấy cũng đã thay đổi
cuộc đời tôi.
Một
con người không ra chi, một con người bị tan nát cuộc đời bởi những tổn thương
mất mát, cay đắng và giận giữ. Một tội nô được Ngài tha thứ, chữa lành và yêu
mến.
Người
đàn bà Sa-ma-ri đã mong chờ
III/.
Biết Mình Là Tội Nhân Cần Được Sự Sống
Quý
vị đến đây hỏi rằng: tại sao Ngài phải giáng thế làm người, tại sao Ngài đến
thế giới đầy khinh khi, tội lỗi này, điều này có liên hệ gì đến tôi.
Hai
câu Kinh Thánh phần C đều trả lời cho chúng ta, đó là được sự sống, hay được
sống, đây không phải là sự sống thiên nhiên, đây là sự sống thiêng liêng và sự
sống đời đời. Sự sống này con người không thể tạo ra được, không một tôn giáo
nào khiến chúng ta có sự sống vĩnh cửu Đức Chúa Trời
Sự
sống tự nhiên đang hiện diện trong thân xác này, một ngày kia sẽ không còn nữa,
vì theo như Thanh kinh chép thì: Đời loài người ví như hoa cỏ, sớm nơ tối tàn,
cũng chỉ như hơi nước hiện lên một nát rồi lại tan ngay.
Nhưng
sự sống đời đời thì trường tồn, bất diệt và vĩnh cửu. Nó chỉ đến từ Đức Chúa
Trời, sự sống đời đời là một tặng phẩm cho người không xứng đáng là mỗi chúng
ta. Sự sống đời đời chỉ dành cho những ai biết mình thuộc về Chúa, ở trong Chúa
Giê-xu mà thôi. Sự sống đời đời bị cắt đứt từ khi con người phạm tội.
Pascal
công bố rằng: Cơ Đốc Giáo dạy hai chân lý: Có một Thượng Đế mà con người có khả
năng nhận biết được, và có một sự hư hoại trong con người khiến họ không còn
xứng đáng trước mặt Thượng Đế.
+
Sự cao quý của con người không chỉ là ở chỗ là tìm ra giải pháp cho tình trạng
khốn nạn của mình, mà còn nhận biết rằng: Trong khắp vũ trụ chỉ có con người
mới nhận biết tình trạng khốn nạn.
Đức
Chúa Trời rất yêu thương chúng ta, Ngài không muốn chúng ta bị chết mất, nên
Ngài đã mở một con đường qua món quà vô giá là Chúa Giê-xu.
Đến
đây quý vị có thể hỏi rằng: Sự sống đời đời là gì?
Thánh
kinh trả lời: “ Vả, sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có
một và thật, cùng Jêsus Christ, là Đấng Cha đã sai đến.” ( Giăng 17:3 )
Nhìn
biết tình yêu của Đức Chúa Trời, sự nhân từ, lòng thương xót của Ngài cùng
Jêsus Christ là tặng phẩm của vô giá để chúng ta được sự sống đời đời.
Cụ
thể Thánh Kinh trả lời rõ hơn là: “ Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai
không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa
Trời vẫn ở trên người đó.” ( Giăng 3:36)
Vua
Đa vít viết trong Thi thiên 16 rằng:
Chúa
sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống;
Trước
mặt Chúa có trọn sự khoái lạc,
Tại
bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng. Thi 16:11
Kết
Luận:
Một
trong những tác phẩm có sức tàn phá tiểu thuyết “ Sói đồng hoang” của Hermann
Hesse. Ở cuối truyện Hermann Hesse đứng ngắm mình trong gương. Suốt cuộc đời,
anh ta từng trải vui thú đủ mọi lạc thú trên đời. Giờ đây anh ta đứng ngắm mình
trong gương, miệng lẩm bẩm “ Ôi vị đắng của cuộc đời” Anh ta nhổ nước bột vào
con người mình trong gương và đá gương tan tành. Cuộc đời anh ta cũng vô nghĩa
như thế ấy.
Nếu
sự chết mở rộng cánh tay chờ đợi chúng ta ở cuối cuộc đời thì mục đích của cuộc
đời là gì? Tận cùng của cuộc đời là gì?
+Nếu
vận mệnh của vũ trụ là nấm mồ lạnh lẽo ở một nơi sau kín của thời gian thì vũ
trụ vô nghĩa.
Nhà
triết học Jean –Paul Sartre người pháp nhận xét rằng: “ một khi bạn đánh mất
vĩnh cửu thì một vài giờ đồng hồ hay một vài năm không là gì cả.
Theo
Shaeffer thì con người là cư dân trong vũ trụ hai tầng, tầng dưới là thế giới
hữu hạn không có Thượng Đế, tầng trên là ý nghĩa và mục đích.
Con
người không thể sống nổi một giờ nếu không có không khí và nước , và khó có thể
tồn tại nếu không có hơi nóng và ánh sáng mặt trời.
Châm
ngôn 15:24 “ Con đường sự sống của người khôn ngoan dẫn lên trên,
Để
tránh khỏi Âm phủ ở dưới thấp.”
Câu
nói nổi tiếng rằng: Đức Chúa Trời đã trở thành con người để chúng ta trở thành
con Đức Chúa Trời.
Ngài
sinh ra như một kẻ đầu đường xó chợ khốn cùng nhất trong số những kẻ vô giacư
và chết như một tên tội phạm nguy hiểm nhất trong số các tên tội phạm.
Cơ
Đốc Giáo xuất từ chiếc máng cỏ rơm đơn sơ năm xưa.
Cứu
Chúa đã bắt đầu bởi máng cỏ và kết thúc tại thập tự giá.
II/.
Biết Mình Là Một Tội Nhân
Câu
nói nổi tiếng rằng: Đức Chúa Trời đã trở thành con người để chúng ta trở thành
con Đức Chúa Trời.
Đối
tượng yêu thương của Đức Chúa Trời là con người, và đó không phải là những con
người đức cao vọng trọng, không phải là những con người công bình riêng mà
chính là những con người có bệnh.
Chúa
Giê-xu phán: Kẻ bệnh mới cần thầy thuốc, còn kẻ khỏe mạnh...
Căn
bệnh tội lỗi là nguy hiểm nhất, Căn bệnh tội lỗi khiến chúng ta sanh đủ mọi gai
gốc và tật lê bởi những đói nghèo, bệnh tật, vô tìn, bất an và chia rẻ mà còn
cắt đứt mối thông công của chúng ta khỏi nguồn sự sống là Đức Chúa Trời.
Và
nó không có thuốc nào chữa được, ngoài huyết của Đấng Christ.
Thánh
Kinh:
+
Một trong những tác phẩm có sức tàn phá tiểu thuyết “ Sói đồng hoang” của
HermannHesse. Ở cuối truyện Hermann Hesse đứng ngắm mình trong gương. Suốt cuộc
đời, anh ta từng trải vui thú đủ mọi lạc thú trên đời. Giờ đây anh ta đứng ngắm
mình trong gương, miệng lẩm bẩm “ Ôi vị đắng của cuộc đời” Anh ta nhổ nước bột
vào con người mình tronggương và đá gương tan tành. Cuộc đời anh ta cũng vô
nghĩa như thế ấy.
Nếu
sự chết mở rộng cánh tay chờ đợi chúng ta ở cuối cuộc đời thì mục đích của cuộc
đời là gì? Tận cùng của cuộc đời là gì?
+
Nếu vận mệnh của vũ trụ là nấm mồ lạnh lẽo ở một nơi sau kín của thời gian thì
vũ trụ vô nghĩa.
Pascal
công bố rằng: Cơ Đốc Giáo dạy hai chân lý: Có một Thượng Đế mà con người có khả
năng nhận biết được, và có một sự hư hoại trong con người khiến họ không còn
xứng đáng trước mặt Thượng Đế.
+
Sự cao quý của con người không chỉ là ở chỗ là tìm ra giải pháp cho tình trạng
khốn nạn của mình, mà còn nhận biết rằng: Trong khắp vũ trụ chỉ có con người
mới nhận biết tình trạng khốn nạn.
+
Con người chỉ như một cây sậy. Như ngọn đèn le lói,
Trong
tác phẩm “ Thành phố của Thượng Đế” Augustine cho rằng cho dù con người không
tin và bác bỏ tất cả những phép lạ trong Thánh Kinh, thì chúng ta vẫn còn một
phép lạ kỳ diệu đó là: Hàng triệu những con người được Chúa biến đổi vẫn đang
hiện diện trên thế giới và trở thành chứng nhân cho Ngài.
Hơn
tám mươi lần trong Phúc Âm, Chúa Giê xu tự nhận mình là con loài người. Hình
như Ngài rất thích danh hiệu này hơn bất cứ danh hiệu nào khác. Điều này cho
thấy rõ rằng Chúa rất muốn đồng hóa với con người.
Kết
Luận: Gi 1:10 10 Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng
thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài.
+
Nhà triết học Jean –Paul Sartre người pháp nhận xét rằng: “ một khi bạn đánh
mất vĩnh cửu thì một vài giờ đồng hồ hay một vài năm không là gì cả.
Theo
Shaeffer thì con người là cư dân trong vũ trụ hai tầng, tầng dưới là thế giới
hữu hạn không có Thượng Đế, tầng trên là ý nghĩa và mục đích.
Con
người không thể sống nổi một giờ nếu không có không khí và nước , và khó có thể
tồn tại nếu không có hơi nóng và ánh sáng mặt trời.
Da
4:35 35 Hết thảy dân cư trên đất thảy đều cầm như là không có; Ngài làm theo ý
mình trong cơ binh trên trời, và ở giữa cư dân trên đất; chẳng ai có thể cản
tay Ngài và hỏi rằng: Ngài làm chi vậy?
Tôi
biết Đấng Mê-si nghĩa là Đấng Christ phải đến, nghĩa là đang mong mỏi, chờ đợi.
Khi Chúa Giê-xu nghe lời công bố bởi đức tin của bà như vậy thì Chúa liền nói
rằng: Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta, người đang nói với ngươi đây, chính là Đấng
đó.
Chúa
Giê-xu phán: Ta chính là Đấng Mê-si mà ngươi mong đợi đây, ta đang ở đây với
ngươi.
Thưa
quý vị! Hôm nay kỷ niệm mừng Chúa Giê-xu giáng sinh, chúng ta không chỉ nghe sự
giáng thế của Ngài mà thôi, mà chúng ta cần phải tin nhận Đấng giáng thế ấy vào
trong đời sống chúng ta.