Có lần vợ tôi đi dự đám cưới, trong khi tôi chờ vợ
tôi kẻ mi, bôi môi, uốn tóc. Khi xong trông xinh hơn ngày thường. Nhưng trên đường
đi dự tiệc. Tôi trở vợ tôi bằng xe chiếc xe đạp của Pháp. Tôi đã thủ thỉ với vợ
tôi một câu và tôi mong vợ tôi hãy dạy con tôi câu nói này: Câu nói này không
phải tôi nhặt ở sách vở nào cả. Mà chắc có lẽ Chúa đã dạy tôi, tuy rất tầm thường,
nhưng lại ẩn chứa sự dạy dỗ: tôi nói với vợ tôi rằng: Hãy nhớ: bông lúa được
sinh ra từ đòng lúa.
Nó không sinh ra từ ngọn, từ lá, mà sinh hoa kết trái từ thân, từ đòng, từ bên trong.
Người ta đã phải nghiên cứu và cho ra một loại thuốc trừ
sâu để trị loại bệnh “ Sâu đục thân”
Con người, xã hội ngày nay đang ngồi trên bàn trang
điểm, nhưng bệnh đục thân tội lỗi bên trong thì không sao giải quyết được, chỉ
duy có huyết của Đấng Christ đổ ra mới loại trừ gốc rễ của bệnh sâu đục thân ấy
vì Thánh Kinh chép: Không có sự đổ huyết thì không có sự tha tội. Ngày nay con
người cố tạo ra sự bình an cho riêng mình, họ tham gia các hoạt động tôn giáo,
nhưng cuối cùng những màu phấn tôn giáo ấy sẽ về với bụi đời, sự bình an nhanh
chóng vụt tắt khi chúng ta bước chân vào nhà. Nó không hiện diện trên bàn ăn,
trong giấc ngủ, mà thay vào đó là những tính toán, những cái vắt tay, vắt óc trầm
tư, lo lắng.
Nhưng sự bình an của Ngài chẳng như
sự bình an của thế gian đâu? Ngài không phải chỉ là sự bình an đâu, nhưng Ngài
là Chúa Bình An.
Chúa là Đấng Vô hạn và vĩnh hằng thì sự bình an của
Ngài cũng là đời đời vô cùng.
Tôi và quý vị có phải đang cố gắng ngồi trên bàn
trang điểm bằng việc thực hành nghi lễ tôn giáo không? Tôn giáo đang kéo chúng
ta ra khỏi Chúa Bình An. Tôn giáo đang dãy chết. Mọi gương soi của các bậc
thánh hiền đã bị bể nát bởi sự chết đời đời trong lửa chẳng hề tắt. Tại sao
chúng ta cố gắng nhặt những mảnh vỡ vụn tàn tích và đuổi bóng bắt hình như thế.
Sau đây là đôi dòng từ một bài thơ
có tên là “Ca thương của Gray” được
viết ra trong một ngôi nhà thờ vùng nông thôn ở Anh quốc:
Lộng lẫy khoe khoang, quyền lực hào nhoáng
Mọi vẻ đẹp, mọi giàu có từng được ban cho
Đang chực chờ cái giờ không tránh được
Mọi con đường vinh quang đang dẫn tới mồ mả.
Mọi vẻ đẹp, mọi giàu có từng được ban cho
Đang chực chờ cái giờ không tránh được
Mọi con đường vinh quang đang dẫn tới mồ mả.
Một trong những điều mà chúng ta không có sự bình an thiên thượng là vì chúng ta đã đi ra khỏi sự hiện diện của Ngài.
Có lần tôi đã ôm con tôi vào lòng và tôi nhìn con tôi, con
tôi nhìn tôi. Con tôi nói với tôi rằng: Ba ơi! Con nhìn thấy con đang ở trong mắt
của Ba, và tôi cũng nói tiếp: Ba cũng nhìn thấy ba đang ở trong mắt con. Các bạn
không tin các bạn thử làm mà xem, sẽ thấy nhau thôi.
Cơ đốc giáo là con ở trong Cha, và Cha ở trong con đó chính
là mối liên hệ, đó chính là hình ảnh chân thực, đó chính là sống trong sự hiện
diện của nhau.