Sự Ghen Tỵ Của Sau Lơ Và Sự Quảng Đại Của Đa vít.
Trong ISa-mu-en 18:6-9 và ISa-mu-ên 24.
Kinh thánh dùng chính cái từ ghen tỵ để nói về Sau lơ. Khi sự ghen tỵ được un đúc trong lòng ông và nó thúc đẩy ông dẫn đến ông có những hành động độc ác. Và nhiều lần ông đã tìm cách để giết Đa vít cho bằng được, chính tỏ sự ghen tỵ đó đã ăn sâu vào tâm hồn của Sau lơ.
Điều quan trọng là chúng ta tìm xem nguồn gốc của sự ghen tỵ nó nằm ở đâu?
Sau lơ làm vua, là một nhà lãnh đạo của dân, nhưng ông không còn nhìn thấy cái lợi ích chung nữa.
Mà ông chỉ thấy cái lợi riêng của mình, cái địa vị, cái quyền lực của bản thân mình.
Nếu ông nhìn thấy ích chung của cả một dân tộc. Thì khi Gô-li-át nó đe dọa như vậy mà cả dân tộc không có ai có thể đương đầu được. Cuối cùng Đa vít sung phong ra trận và thắng, nếu ông nhìn thấy cái lợi ích chung của dân thì phải vui mừng chớ, đằng này khi Đa vít thắng rồi, người ta khen, bắt đầu ông nổi cơn lên. Tức là chỉ nghĩ đến bản thân mình, chỉ nghĩ đến cái tôi , cái ích kỉ của mình.
Trong ISa-mu-en 18:6-9 và ISa-mu-ên 24.
Kinh thánh dùng chính cái từ ghen tỵ để nói về Sau lơ. Khi sự ghen tỵ được un đúc trong lòng ông và nó thúc đẩy ông dẫn đến ông có những hành động độc ác. Và nhiều lần ông đã tìm cách để giết Đa vít cho bằng được, chính tỏ sự ghen tỵ đó đã ăn sâu vào tâm hồn của Sau lơ.
Điều quan trọng là chúng ta tìm xem nguồn gốc của sự ghen tỵ nó nằm ở đâu?
Sau lơ làm vua, là một nhà lãnh đạo của dân, nhưng ông không còn nhìn thấy cái lợi ích chung nữa.
Mà ông chỉ thấy cái lợi riêng của mình, cái địa vị, cái quyền lực của bản thân mình.
Nếu ông nhìn thấy ích chung của cả một dân tộc. Thì khi Gô-li-át nó đe dọa như vậy mà cả dân tộc không có ai có thể đương đầu được. Cuối cùng Đa vít sung phong ra trận và thắng, nếu ông nhìn thấy cái lợi ích chung của dân thì phải vui mừng chớ, đằng này khi Đa vít thắng rồi, người ta khen, bắt đầu ông nổi cơn lên. Tức là chỉ nghĩ đến bản thân mình, chỉ nghĩ đến cái tôi , cái ích kỉ của mình.
Chỉ nghĩ đến quyền lợi, đến địa vị, đến danh tiếng riêng của mình. Và khi thấy nó bị giảm sút đi thì mình thấy khó chịu, bực bội.
Và sự bực bội, khó chịu mình đổ trên một ai đó, coi người đó như thể là nguyên cớ gây lên cái tình trạng đau khổ cho mình.
Sau lơ đổ trên đầu Đa vít, xem Đa vít là thủ phạm và tìm cách giết cho bằng được.
Cái cội nguồn của sự ghen tỵ nó nằm ở chỗ đó. Và khi chúng ta đọc Kinh Thánh, chúng ta bực mình và lên án ông Sau lơ. Nhưng câu chuyện này được viết lên cũng là để mỗi chúng ta nhìn lại bản thân mình nữa.
Và sự bực bội, khó chịu mình đổ trên một ai đó, coi người đó như thể là nguyên cớ gây lên cái tình trạng đau khổ cho mình.
Sau lơ đổ trên đầu Đa vít, xem Đa vít là thủ phạm và tìm cách giết cho bằng được.
Cái cội nguồn của sự ghen tỵ nó nằm ở chỗ đó. Và khi chúng ta đọc Kinh Thánh, chúng ta bực mình và lên án ông Sau lơ. Nhưng câu chuyện này được viết lên cũng là để mỗi chúng ta nhìn lại bản thân mình nữa.
Vì không ai không có tính ghen tỵ hết, vấn đề là chúng ta phải ý thức và cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ mình vượt qua nó.
Thánh Phao lô nói: Hãy vui với kẻ vui, và hãy khóc với kẻ khóc.
Trong thực tế, chúng ta khóc với người khóc là dễ hơn vui với người vui.
Vì khi mình khóc với người khóc thì thực sự mình vẫn đang ở trong tư thế hơn người ta. Còn khi mình vui với người vui là mình đang chấp nhận mình ở dưới người ta. Chia sẻ cái sự thành công của người khác là khó lắm.
Thánh Phao lô nói: Hãy vui với kẻ vui, và hãy khóc với kẻ khóc.
Trong thực tế, chúng ta khóc với người khóc là dễ hơn vui với người vui.
Vì khi mình khóc với người khóc thì thực sự mình vẫn đang ở trong tư thế hơn người ta. Còn khi mình vui với người vui là mình đang chấp nhận mình ở dưới người ta. Chia sẻ cái sự thành công của người khác là khó lắm.
Ngay trong Hội Thánh này với Hội Thánh kia, giữa người hầu việc Chúa này với người hầu việc Chúa khác thường có những sự ghen tỵ lẫn nhau, nói xấu nhau, người khác thành công thì chúng ta tìm cách hạ thấp.
Cái nguồn gốc của sự ghen tỵ là ở chỗ chúng ta chỉ thấy cái lợi ích riêng chứ chưa nhìn thấy cái lợi ích lớn hơn, lợi ích chung, lợi ích vì Hội Thánh, lợi ích vì Nước Đức Chúa Trời.
Ngược lại với sự ghen tỵ của Sau lơ, chúng ta bắt gặp những trang sách thánh, những con người rất đẹp đó là: Sự Quảng Đại của Đa Vít.
Chúng ta đọc thấy Đa vít có thể giết Sau lơ một cách hết sức dễ dàng. Nhưng Đa vít đã không giết Sau lơ là vì lý do tôi gọi đây là tầm nhìn đức tin chứ không phải cái nhìn tầm thường.
Đa vít nhìn Sau lơ là cái nhìn của đức tin, ông nhìn Sau lơ người được Chúa xức dầu. Và nhờ cái nhìn đức tin đó mà ông không ra tay hại sát Sau lơ. Ông cũng ngăn cản những bàn tay binh sĩ của ông không được ra tay giết Sau lơ.
Ngày hôm nay, chúng ta cần nhìn anh em của mình bằng cặp mắt đức tin, hãy nhìn anh em của mình như là người của Đức Chúa Trời, người được Chúa xức dầu.
Sự quảng đại, sự tha thứ nó phát xuất từ tầm nhìn đức tin chứ không phải là chìla những bài học về đạo đức, luân lý mà thôi.
Quân Nguyễn!
Cái nguồn gốc của sự ghen tỵ là ở chỗ chúng ta chỉ thấy cái lợi ích riêng chứ chưa nhìn thấy cái lợi ích lớn hơn, lợi ích chung, lợi ích vì Hội Thánh, lợi ích vì Nước Đức Chúa Trời.
Ngược lại với sự ghen tỵ của Sau lơ, chúng ta bắt gặp những trang sách thánh, những con người rất đẹp đó là: Sự Quảng Đại của Đa Vít.
Chúng ta đọc thấy Đa vít có thể giết Sau lơ một cách hết sức dễ dàng. Nhưng Đa vít đã không giết Sau lơ là vì lý do tôi gọi đây là tầm nhìn đức tin chứ không phải cái nhìn tầm thường.
Đa vít nhìn Sau lơ là cái nhìn của đức tin, ông nhìn Sau lơ người được Chúa xức dầu. Và nhờ cái nhìn đức tin đó mà ông không ra tay hại sát Sau lơ. Ông cũng ngăn cản những bàn tay binh sĩ của ông không được ra tay giết Sau lơ.
Ngày hôm nay, chúng ta cần nhìn anh em của mình bằng cặp mắt đức tin, hãy nhìn anh em của mình như là người của Đức Chúa Trời, người được Chúa xức dầu.
Sự quảng đại, sự tha thứ nó phát xuất từ tầm nhìn đức tin chứ không phải là chìla những bài học về đạo đức, luân lý mà thôi.
Quân Nguyễn!