Mình nói với ta mình hãy còn son
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò.
Gần đây mà chẳng sang chơi
Để em ngắt ngọn mồng tơi bắc cầu.
Sợ rằng chàng chả đi cầu
Cho tốn công thợ, cho sầu lòng em.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Ôi! Tổ quốc, ta yêu như máu thịt,
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng!
Ôi! Tổ quốc! Nếu cần, ta chết
Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi non sông.
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò.
Gần đây mà chẳng sang chơi
Để em ngắt ngọn mồng tơi bắc cầu.
Sợ rằng chàng chả đi cầu
Cho tốn công thợ, cho sầu lòng em.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Ôi! Tổ quốc, ta yêu như máu thịt,
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng!
Ôi! Tổ quốc! Nếu cần, ta chết
Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi non sông.
Hoa thơm thơm lạ thơm lùng
Thơm cây thơm lá, người trồng cũng thơm.
Hoa nhài, hoa sói, hoa ngâu
Không bằng hoa bưởi thơm lâu dịu dàng
* Tâm hồn VN hẳn cũng trong sạch, thơm tho như hoa bưởi mới có
thể đem thứ hoa ấy vào rất nhiều câu ca dao tình tứ và dịu
dàng.
* Thân em như củ ấu gai
Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen
Ai ơi, nếm thử mà xem!
Nếm ra, mới biết rằng em ngọt bùi.
Trèo lên cây khế nửa ngày,
Ai làm chua xót lòng này, khế ơi!
Mặt trăng sánh với mặt trời,
Sao hôm sánh với sao mai chằng chằng
Mình ơi! Có nhớ ta chăng?
Ta như sao Vượt chờ trăng giữa trời.
Muối ba năm muối đang còn mặn
Gừng chín tháng gừng hãy còn cay
Đôi ta nghĩa nặng tình dày
Có xa nhau đi nữa cũng ba vạn sáu ngàn ngày mới xa nhau.
Tơ rối đôi ta cùng gỡ,
Tơ vò ta vuốt lại quay guồng.
Không lấy nhau được mùa hạ ta sẽ lấy nhau mùa đông, không lấy
được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau khi góa bụa về già.
Lời đã trao thương không la?c mất;
Như bán trâu ngoài trợ,
Như thu lúa muôn bông
Lòng ta thương nhau trăm lớp nghìn trung,
Bền chắc như vàng, như đá.
Yêu nhau, yêu trọn đời gỗ cứng,
Yêu nhau, yêu trọn kiếp đến già.
Ta yêu nhau tàn đời gió, không rung không chuyển,
Người xiểm xui, không ngoảnh không nghe.
Mình0 về có nhớ ta chăng,
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Hỡi cô yếm trắng lòa xòa,
Lại đây đ?̣p đất trồng cà với anh.
Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền
Trăm năm đành lỗi hẹn hò,
Cây đa bến cũ, còn đò khác đưa.
Xưa phù du mà nay đã phù sa,
Xưa bay đi mà nay không trôi mất.
Chế Lan Viên, Nay đã phù sa.
Thơm cây thơm lá, người trồng cũng thơm.
Hoa nhài, hoa sói, hoa ngâu
Không bằng hoa bưởi thơm lâu dịu dàng
* Tâm hồn VN hẳn cũng trong sạch, thơm tho như hoa bưởi mới có
thể đem thứ hoa ấy vào rất nhiều câu ca dao tình tứ và dịu
dàng.
* Thân em như củ ấu gai
Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen
Ai ơi, nếm thử mà xem!
Nếm ra, mới biết rằng em ngọt bùi.
Trèo lên cây khế nửa ngày,
Ai làm chua xót lòng này, khế ơi!
Mặt trăng sánh với mặt trời,
Sao hôm sánh với sao mai chằng chằng
Mình ơi! Có nhớ ta chăng?
Ta như sao Vượt chờ trăng giữa trời.
Muối ba năm muối đang còn mặn
Gừng chín tháng gừng hãy còn cay
Đôi ta nghĩa nặng tình dày
Có xa nhau đi nữa cũng ba vạn sáu ngàn ngày mới xa nhau.
Tơ rối đôi ta cùng gỡ,
Tơ vò ta vuốt lại quay guồng.
Không lấy nhau được mùa hạ ta sẽ lấy nhau mùa đông, không lấy
được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau khi góa bụa về già.
Lời đã trao thương không la?c mất;
Như bán trâu ngoài trợ,
Như thu lúa muôn bông
Lòng ta thương nhau trăm lớp nghìn trung,
Bền chắc như vàng, như đá.
Yêu nhau, yêu trọn đời gỗ cứng,
Yêu nhau, yêu trọn kiếp đến già.
Ta yêu nhau tàn đời gió, không rung không chuyển,
Người xiểm xui, không ngoảnh không nghe.
Mình0 về có nhớ ta chăng,
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Hỡi cô yếm trắng lòa xòa,
Lại đây đ?̣p đất trồng cà với anh.
Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền
Trăm năm đành lỗi hẹn hò,
Cây đa bến cũ, còn đò khác đưa.
Xưa phù du mà nay đã phù sa,
Xưa bay đi mà nay không trôi mất.
Chế Lan Viên, Nay đã phù sa.