1 Bấy giờ dân Phi-li-tin giao chiến cùng Y-sơ-ra-ên;
người Y-sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt dân Phi-li-tin, và nhiều người trong
bọn bị vít chết, ngã xuống trên núi Ghinh-bô-a. 2 Dân
Phi-li-tin hăng rượt theo Sau-lơ cùng con trai người, giết Giô-na-than,
A-bi-na-đáp, và Manh-ki-sua, là các con trai của Sau-lơ. 3
Thế trận dữ dội cho Sau-lơ; những lính cầm cung bắn trúng người, làm cho
trọng thương. 4 Sau-lơ nói cùng kẻ vác binh khí mình rằng: Hãy rút gươm
ngươi, đâm ta đi, kẻo những kẻ không chịu cắt bì kia đến đâm ta và sỉ nhục
ta chăng. Nhưng kẻ vác binh khí người không dám làm, vì sợ hãi lắm. Sau-lơ
bèn lấy gươm và sấn mình trên mũi nó. 5
Khi kẻ vác binh khí của Sau-lơ thấy người chết, bèn cũng sấn mình trên mũi
gươm mình mà chết với người. 6 Như vậy, trong ngày đó, Sau-lơ, ba con trai người, kẻ
vác binh khí người, và hết thảy kẻ theo người đều chết chung nhau.
7 Những người Y-sơ-ra-ên ở bên kia trũng và bên kia sông
Giô-đanh, thấy đạo binh Y-sơ-ra-ên chạy trốn, Sau-lơ và ba con trai người
đã chết, thì bỏ các thành mình mà trốn đi; nên nỗi dân Phi-li-tin đến ở đó.ISAMUEL 31 :1-7
Sau-lơ,
Vị vua đầu tiên, người hùng một thời đã được chọn theo ý riêng của dân tộc
Do thái, đã ngã chết trên mũi gươm mình cùng ba người con trên núi
Ghinh-bô-a. Kết thúc quá đau thương, sự hào hùng dơ bẩn của một vị vua tham
sân si, Người đã vội quên mất mình là ai, nhanh chóng từng ngày thăng tiến
trong hư hoại, dẫn bước sa chân trong cố ý để tìm cho chính mình điều chưa
thuộc về mình.
Vua đã không biết kính sợ Chúa, là Đấng đã
chọn và ban cho những điều quí giá, cao trọng mà bình thường nhất với tài
năng cũng không thể sở đắc được ngôi vị lớn ấy. Ông được chọn theo sự nài
ép bướng bỉnh, a dua đua đòi theo lề thói của dân ngoại mà không muốn Đức
Chúa Trời cai trị họ. Hậu quả xấu là điều tất yếu, bởi trong tâm tánh bất
thường Sau-lơ đã không làm trọn được chức năng của người được chọn, thất
bại dẫn đến thất bại và dân ngoại đã săn đuổi đánh phá tơi bời, khiến cho
đoàn quân của tuyển dân tan nát phơi áo mà chạy trốn. Nỗi buồn nầy còn phản
phất mùi hôi tanh của cái chết bi thương,nhục nhã ám ảnh cho đến tận hôm
nay.
Sau-lơ sống hận thù ích kỷ, luôn tìm cách
hãm hại Đa-vít. Con đường buồn bả ấy đã chẳng tồn tại lâu dài vì thuẩn che
thân đã rách, tay đang mỏi không còn sức để vung kiếm che tội mình. Chính
sự yếu đuối ấy đã kéo theo những cái chết thảm thương vô lý, khiến người
xinh đẹp Giô-na-than cũng đã ngã chết tức tưởi cùng đoàn quân bại trận…Người
còn sống đã không dám sống, vội vàng trốn đi như kẻ phạm tội trọng, héo úa
rụi tàn như cơn gió mùa thu xô đẩy lung lay khiến lá lìa cành rơi rụng. Mất
và đã mất tất cả. Đất và vương quốc của Chúa giao cho, mình đã làm gì!?
Bài học nầy cho tôi cho bạn và cho những ai
còn biết thương yêu Chúa và Hội Thánh Ngài. Ai là chiến sĩ của Chúa. Đã
được chọn và nếp sống có được đổi thay? hãy giữ bầy, hy sinh quyền lợi hư
danh. Đừng hy sinh bầy mà tham lam cho mình như Sau lơ.
MS Le Thy Lam
|