Đề tài: Phục Sinh Cho Dân Tộc Đã Chết (
Phần 2)
Kinh Thánh: Êxêchiên 37:1-10
Nhập
đề:
Tuần
trước, chúng ta đã cũng học với nhau Lời của Chúa trong sách tiên tri Êxêchiên.
Trước hết, Đức Chúa Trời cho nhà tiên tri Êxêchiên thấy được tình trạng của những xương khô đã nằm trong thung
lũng đó và tình trạng của nó đã bị khô đét. Nó giống như những khúc củi khô
cong nằm ngoài trời chẳng ai đụng đến và trở nên vô giá trị.
Động từ “ hài cốt khô” là để nói lên tình trạng
chết chóc, “ hài cốt khô” là tình trạng “ mục nát”, “ hài cốt khô” đã trở thành
vô dụng, không còn giá trị nữa. Những hài cốt khô này cũng giống như muối đã bị
mất mặn và trở nên vô giá trị, bị người đời chê cười mà thôi.
“ Hài cốt khô” đây là biểu tượng và tình trạng
của dân tộc Y-sơ-ra-ên: “Ngài phán
cùng ta rằng: Hỡi con người, những hài cốt nầy, ấy là cả nhà Y-sơ-ra-ên.
Nầy, chúng nó nói rằng: Xương chúng ta đã khô, lòng trông cậy chúng ta đã mất,
chúng ta đã tuyệt diệt cả! 12 Vậy, hãy nói
tiên tri, và bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi dân ta, nầy,
ta sẽ mở mồ mả các ngươi, làm cho các ngươi lại lên khỏi mồ mả, và ta sẽ
đem các ngươi về trong đất của Y-sơ-ra-ên.” ( 37:11-12)
Một dân tộc giống như những hài cốt khô, một dân
tộc trở nên vô giá trị, không còn sự sống, hy vọng gì nữa.
Một dân tộc có tiếng là sống nhưng thực ra là đã
chết, đức tin của họ đã chết, lòng trông cậy cũng đã mất.
Chúng ta đã đề cập đến tình trạng Hội Thánh
Sạt-đe trong sách Khải Huyền có tiếng sống nhưng kỳ thực đã chết, có những việc
làm và hình thức bên ngoài nhưng bên trong thì mục nát. Có vẻ đẹp bên ngoài
nhưng bên trong thì đầy sự ô uế và dơ dáy.
Đây chính là điều Hội Thánh khắp nơi cần phải
thức tỉnh.
Chúng ta cũng xem về hình ảnh của những hài cốt
khô qua sự: “ giả hình của hạng người Pha-ri-si” Chúa Giê xu đã gọi những người
giả hình giống như mồ mả, bề ngoài thì tô trắng cho đẹp, nhưng bên trong thì
đầy dẫy sự thối tha, ghê tởm.
Làm sao có thể làm sống lại những điều đã bị
chết, làm sao có thể phục sinh được khi tình trạng đang khô héo thuộc linh xảy
ra lan tràn khắp nơi trong Hội Thánh.
Làm
sao có thể cảnh cáo cho những ngôi mộ đang sống vật vờ nửa đời nửa đạo, nửa
Chúa, nửa người, nửa thơm, nửa thối đây?
Chúng
ta đã tìm hiểu bài thuốc cho tình trạng khô héo, mồ mả bằng cách kêu: “Hỡi hài cốt khô, khá nghe lời Đức
Giê-hô-va.”
Đức Chúa Trời đã
ra mệnh lệnh cho đống xác khô rằng: Hãy nghe Lời của Đức Chúa Trời, chỉ có Lời
của Đức Chúa Trời mới có quyền năng để phục hồi, chỉ có Lời của Đức Chúa Trời
mới sinh ra sự sống, chỉ có Lời của Đức Chúa Trời mới sinh ra đức tin mà thôi,
chỉ có Lời của Đức CHúa Trời ban cho con người hy vọng trong chỗ tuyệt vọng,
chỉ có Lời của Đức Chúa Trời mới như búa, như đe giáng đập mạnh vào những tấm
lòng vô cảm và cứng cỏi mà thôi. Sáng nay, tôi nhận mệnh lệnh của Đức Chúa Trời để kêu gọi lời kêu gọi từ người Cha Thiên thượng rằng: “ Hỡi những hài cốt khô, khá nghe lời Đức Giê hô va.”
Hội thánh đang sống trong giả hình, Hội thánh đang đầy những tảng đá ngầm ghen ghét, đời sống tâm linh đang chết bởi vì cớ chúng ta không có nghe Lời và thực hành Lời của Đức Chúa Trời nữa.
Chúa Giê xu phán: “ Ấy là thần linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời ta phán cùng các ngươi đều là thần linh và sự sống.” ( Gi 6:63 )
Đây chính là điều mà dân Y sơ ra ên đã thất bại và sa ngã. Họ đã khinh thường, và bỏ Lời của Đức Chúa Trời.
Vì cớ họ đã “ Ta đã chép lệ luật ta cho nó một vạn điều, nhưng nó coi như chẳng can gì đến mình.” ( Os 8:12 ).
Đức Giê xu chỉ thẳng vào mặt của những kẻ giả hình Pha-ri-si rằng: “ Như vậy, các ngươi đã vì lời truyền khẩu mình mà bỏ lời Đức Chúa Trời.” ( Mat 15:6 ).
Quí vị và tôi đã vì cái gì, vì cớ gì mà bỏ lời Đức Chúa Trời?
Quý vị và tôi đã và đang giữ cái gì, đang có cái gì trong lòng của mình?
Đó có phải Lời của Đức Chúa Trời không ?
Bây
giờ chúng ta cần học biết nguyên tắc thứ hai cho tình trạng suy đồi, khô héo,
và giả hình.
Sự
chết thuộc linh đang lan tràn khắp nơi trong Hội Thánh, sự giả hình, lật lọng,
kiêu ngạo, tội lỗi, ô uế, cùng dơ dáy đang cai trị thân thể môi miệng hay chết
của chúng ta.
Vậy
nguyên tắc thứ hai cho những hài cốt khô là đây.
II/. Chỉ Có Đức Chúa Trời Phục Sinh và
Mang Hy Vọng Cho Một Dân Tộc Đã Chết.
Theo
Thánh Kinh cho chúng ta hay thì chỉ có duy nhất một mình Đức Chúa Trời mới có
thể khiến những điều không có thành có mà thôi.
Minh họa: Thế giới vũ trụ này được dựng nên từ chỗ trống không,
Ngài đã phán thì vật liền có.
Ngài
phán phải có sự sang bèn có sự sang, Ngài phân sáng với tối ra thì bèn có ngày
và đêm.
Ngài
phán phải có cá dưới nước, chim bây trên trời liền có như vậy.
Ngài
đã phán thì kẻ phung được sạch, Ngài phán: bão tố phải im đi thì bão tố cũng
phải vâng lời.
Ngài
đã phán khiến kẻ chết sau ba ngày liền sống lại đi ra khỏi mồ.
Điều
đó chính tỏ: Đức Chúa Trời mà chúng ta
đang thờ phượng là Đức Chúa Trời toàn năng, làm được mọi sự và chẳng sự gì mà
Ngài bất lực cả.
Cũng vậy chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể
làm cho đống hài cốt khô sống lại mà thôi.
Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể Phục
Sinh được tình trạng đã chết.
Bây
giờ, chúng ta sẽ đi qua một câu hỏi mà Đức Chúa Trời đã hỏi nhà tiên tri
Êxêchiên rằng: “ Hỡi con người, những hài
cốt nầy có thể sống chăng? Ta thưa rằng: Lạy Chúa Giê-hô-va, chính Chúa biết
điều đó!” (Êxêchiên 37: 3)
Câu
hỏi những hài cốt khô nầy có thể sống được chăng? Cho thấy sự bất lực và vô
vọng của loài người.
Loài
người hoàn toàn tuyệt vọng và bất lực trong việc làm cho những hài cốt khô có
thể sống lại. Chúa đã hỏi Êxêchiên nhưng Êxêchiên không có câu trả lời mà
Êxêchiên muốn nói ngầm rằng: Lạy Chúa!
Loài người hoàn toàn bất lực và tuyệt vọng nhưng Đức Chúa Trời thì có thể làm
được mọi sự.
Nhà đại tiên tri sống cùng thời với tiên tri Êxêchiên
đã có sứ điệp rao giảng rất mạnh mẽ, mang đến sự hy vọng cho một dân tộc đang
bị tuyệt vọng, một dân tộc bị làm nô lệ và đang ở trong tình trạng chết chóc.
Nhà tiên tri Giê –rê-mi đã thốt lên rằng:
“ Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va! Chính Ngài đã
dùng quyền phép lớn và cánh tay giơ ra mà làm nên trời và đất; chẳng
có sự gì là khó quá cho Ngài cả.”
( Gie 32:17 )
“ Nầy, ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của mọi xác thịt; có
sự gì khó quá cho ta chăng?” ( Gie 32:27 )Minh họa: Ma-ri khi nghe lời của vị thiên sứ báo tin: Mình sẽ sinh một con trai, và đặt tên là Giê xu. Và Ma-ri nói với thiên sứ rằng: “ Tôi chẳng hề nhận biết người nam nào, thì làm sao có được sự đó? ” ( Luca 1:37)
Câu
trả lời của Đức Chúa Trời là: “ Bởi
vì không việc chi Đức Chúa Trời chẳng làm được.”
Khi
thiên sứ Gáp-ri-ên báo tin cho hai vợ chồng nhà Xa-cha-ri và Ê-li-ra-bét rằng:
Đức Chúa Trời đã nhận lời cầu nguyện của ông bà: Và Ngài sẽ cho ông bà sinh ra
một người con là Giăng Báp tít. Xa-cha-ri bèn thưa cùng Chúa rằng: Làm sao tôi có thể sinh được vì tôi đã già
và vợ tôi đã cao tuổi.
Câu
trả lời của Đức Chúa Trời là: “ Bởi
vì không việc chi Đức Chúa Trời chẳng làm được.”
Kinh
thánh cho chúng ta biết rằng lúc đó Ông Áp ra ham đã 99 tuổi, và vợ của Ông là
Bà Sa ra bao nhiêu tuổi? - 89 tuổi.
Đức
Chúa Trời báo tin cho hai vợ chồng ông rằng: độ nầy sang năm, vợ ngươi sẽ sanh
một con trai, Sa-ra ở nơi cửa trại sau lưng đấng đó, nghe các lời nầy.
Sa-ra
cười thầm mà rằng: Già như tôi thế nầy, dễ còn được điều vui đó sao? Đức
Giê-hô-va phán hỏi Áp-ra-ham rằng: Cớ sao Sa-ra cười như vậy mà rằng: Có quả
thật rằng tôi già đến thế nầy lại còn sanh sản chăng?
Câu
trả lời của Đức Chúa Trời: “ Há
có điều chi Đức Giê-hô-va làm không được chăng?” ( Sáng-thế-ký 18: 9-15)
Bài
học:
Nhiều
khi chúng ta có cười giống như Sa-ra đã cười, tôi đã già làm sao có thể sinh
con được, nhiều khi chúng ta suy nghĩ rằng: gặp gỡ Chúa Giê xu biến đổi cuộc
đời mình.
ấy
thế mà từ ngày chồng tôi tin Chúa, vợ tôi tin Chúa, anh em nhà tôi, con cái nhà
tôi tin Chúa. Tôi chẳng thấy đời sống của họ thay đổi.
họ
vẫn ăn gian, nói dối, họ vẫn cay đắng, và thù oán, họ vẫn ăn miếng trả miếng,
họ vẫn chửi tục tĩu trên môi.
Điều
đó không phải do Ngài, không phải do Ngài không có quyền năng, hay có ít quyền
năng. Bèn là bởi vì chúng ta đã vô tín, nghi ngờ và không tin vào Ngài, chúng
ta không để cho Ngài thực hiện sự biến cải, chúng ta đã học với nhau bài: Cộng
Tác Với Chúa. Chúng ta phải có trách nhiệm là phải làm phần việc của chúng ta,
rồi Ngài sẽ làm phần của Ngài.
Y-sơ-ra-ên
lang thang suốt 40 năm trong đồng vắng, Chúa đã mưa Ma-na xuống, chim cút cũng
được ban cho, nước uống Ngài cũng cho hòn đá chảy ra cho họ uống.
Và
Chúa Giê xu phán bảo trong bài giảng trên núi của Ngài rằng: “ Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng
mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì? 32 Vì
mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn
biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi.” (Mat
6:31 )
Chúa
hứa rằng Ngài sẽ chăm lo, nuôi dưỡng cho chúng ta, nhưng chúng ta lúc nào cũng
chỉ sợ mình chết đói, chết khát, lúc nào cũng chỉ sợ khố rách áo ôm.
Tác
giả Thánh Vịnh Vua Đa vít đã nói: “ Trước
tôi trẻ, rày đã già
Nhưng chẳng hề thấy người công bình bị bỏ, Hay là dòng dõi người đi ăn mày.” ( Thi 37:25 )
Nhưng chẳng hề thấy người công bình bị bỏ, Hay là dòng dõi người đi ăn mày.” ( Thi 37:25 )
Chúa
đã hỏi các môn đồ của Ngài rằng: Đức tin của các ngươi ở đâu?
Ngài
cũng hỏi chúng ta rằng: “ Các ngươi không có đức tin sao”
Ngài
hỏi mỗi chúng ta rằng: “ Tại sao các ngươi sợ”
Ông
Gióp là một người công chính đã từng tuyên bố: “Tôi
biết rằng Chúa có thể làm được mọi sự, Chẳng có ý chỉ nào Chúa lấy làm khó
lắm.” ( Gióp 42:2)
Minh họa: Người trẻ tuổi giàu có.
Đức
Chúa Jêsus bèn phán cùng môn đồ rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, người
giàu vào nước thiên đàng là khó lắm. 24 Ta lại nói cùng các ngươi, lạc đà chui
qua lỗ kim còn dễ hơn một người giàu vào nước Đức Chúa Trời. 25 Môn đồ nghe lời
ấy, thì lấy làm lạ lắm mà nói rằng: Vậy thì ai được rỗi? 26 Đức Chúa Jêsus ngó
môn đồ mà phán rằng: Điều đó loài người
không thể làm được, song Đức Chúa Trời làm mọi việc đều được. ( Ma-thi-ơ 19:24)
Chúng
ta đã học biết thế nào Đức Chúa Trời đã làm cho sống lại một dân tộc đã bị
chết, Chúng ta đã học Đức Chúa Trời đã chỉ cho chúng ta những bài học áp dụng
và những nguyên tắc cho tình trạng đang dãy chết trong tâm linh.
I/.
Cần Tiếp Nhận Lời Của Đức Chúa Trời.
Vì
chỉ có lời của Đức Chúa Trời mới làm cho chúng ta sống lại mà thôi.
II/.
Chỉ Có Đức Chúa Trời mới có thể ban hy vọng cho một dân tộc tuyệt vọng, chỉ có
Ngài mới có thể làm sống lại những tình trạng khô héo và chết chóc như những
khúc xương khô mà thôi.
Vì
Đức Chúa Trời mà chúng ta đang thờ phượng và hầu việc là Đức Chúa Trời tòan
năng, làm được mọi sự.
Nguyên
tắc thứ ba giúp cho Phục sinh, làm sống lại một dân tộc đã dãy chết đó là chúng
ta:
III/. Cần Gió Thánh Linh Thổi Đến.
Chúng
ta đọc tiếp mạnh văn như sau:
“ Bấy giờ Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi
con người, hãy nói tiên tri cùng gió; hãy nói tiên tri và bảo gió rằng: Chúa
Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi hơi thở, khá đến từ gió bốn phương, thở trên những
người bị giết, hầu cho chúng nó sống. 10 Vậy
ta nói tiên tri như Ngài đã phán dặn ta, và hơi thở vào trong chúng nó; chúng
nó sống, và đứng dậy trên chân mình, hiệp lại thành một đội quân rất lớn.” ( 37:9-10)
Như
vậy gió ở đây là gì? Gió ở đây chính là đang nói về Đức Thánh Linh, vì gió là
biểu tượng của Đức Thánh Linh.
CÁC
BIỂU TƯỢNG CỦA ĐỨC THÁNH LINH:
1.
Nước: Nước làm
cho màu mỡ, Nước làm cho tươi mới; Nước làm cho sạch; Người tín đồ đầy dẫy Đức Thánh Linh như cây
trồng gần bên dòng nước chảy. Thi 1:3.
2.
Lửa: Lửa soi
sáng; Lửa nung đốt; Lửa tẩy sạch;
3.
Gió: Gió làm sống
lại;
4.
Dầu: Dầu biệt
riêng; Dầu chữa lành;
5.
Chim bồ câu: Bồ
câu rất hiền lành,dịu dàng;
Êxêchiên
vâng theo lời Đức Giêhôva nói tiên tri thì liền có động đất những xương nhóm
lại với nhau. Ta nhìn xem thấy những gân và thịt sanh ra trên những xương ấy có
da bọc lấy. Hình dạn thể xác nầy thật giống như khi xưa Ađam được Đức Chúa Trời
lấy đất nắn nên thân hình đẹp đẽ nhưng chưa có sự sống, Ngài bèn hà sanh khí
vào lỗ mũi. Ađam bèn trở nên loài có sanh linh. (Sáng 2:7)
Gió
chỉ về Thánh Linh vô hình không thấy được thật là mầu nhiệm và mạnh mẽ. Ngài
ngự vào lòng một người nào thì người ấy trở nên người sống động mạnh mẽ và
phước hạnh không còn là xương khô trong trũng nữa.
Trong
khi Chúa Jêsus bị bắt và bị đóng đinh trên thập tự giá, các sứ đồ và môn đồ đều
hồn xiêu phách lạc, tâm cang khối loạn, ai nấy chạy trốn như người chết. Nhưng
lạ lùng thay khi Chúa sống lại thì họ được sự an ủi từ nơi Chúa bớt sợ sệt. Lạ
thay đến ngày lễ Ngủ Tuần các môn đồ vâng theo lời Chúa cầu nguyện trên phòng
cao Đức Thánh Linh hiện đến như gió thổi ào ào có lưỡi bằng lửa hiện ra đậu
trên mỗi người trong họ hết thảy đều đầy dẫy Thánh Linh nói các thứ tiếng khác
theo như Thánh linh cho mình nói. (Công vụ 2:1-2) Một buổi chiều Phierơ giảng
đạo có 3000 người trở lại cùng Chúa? Há chẳng phải là do nơi quyền năng Đức
Thánh Linh sao?
Bác
sĩ Tống Thượng Tiết là một sứ giả phục hưng, khi ông đi đến đâu, giảng ở nơi
nào ở tại đó sự thức tỉnh thuộc linh, có sự phục hưng lớn xảy ra.
Chính
ông đã sáng tác bài thánh ca rất hay có lời:
Tôi xin gió
Thánh Linh, Gió Thánh Linh vô lòng;
Jê-sus ôi,
xin Ngài đoái ban hơi sống;
Tôi xin gió
Thánh Linh, Gió Thánh Linh vô lòng;
Jê-sus ôi,
xin hà Thánh Linh vô lòng.
Chúng
ta đang sống trong thời đại của Chúa Thánh Linh.
Hội
Thánh không có Chúa Thánh Linh là Hội Thánh chết,
Hội
Thánh không có Chúa Thánh Linh thì Hội Thánh chỉ còn là một tổ chức xã hội mà
thôi.
Ngày
nay, Hội Thánh đang giống như Hội Thánh Sạt-đe, giàu có bề ngoài nhưng bên
trong tâm linh thì dãy chết, giàu có vật chất mà tâm linh, nghèo thiếu, đui mù
và lõa lồ.
Câu
chuyện: Một ông Mục sư trước khi giảng: thì ông có một câu hỏi: Đức Chúa Trời
có mấy ngôi.
Bà
cụ tín đồ ở cuối nhà thờ dơ tay lên và phát biểu: Dạ, thưa Ms Đức Chúa Trời có
Ba ngôi…
Trong
tác phẩm mới xuất bản có tựa đề: Như Gió Thánh Linh
Tác
giả của quyển sách là một Mục sư người Indonesia.
Gió
Thánh Linh và lửa cháy
Đêm ấy khi chúng tôi đang cùng nhau cầu
nguyện, thình lình Thánh Linh Đức Chúa Trời đến với chúng tôi y như Ngài đã đến
trong ngày lễ Ngũ tuần. Trong Công vụ các Sứ đồ chương 2, Thánh Linh Chúa đến
từ trời như một cơn gió mạnh thổi qua. Đêm đó, tôi ngồi cạnh chị tôi, tôi nghe
rõ tiếng gió mạnh này. Tiếng gió thổi nghe như một cơn bão nhỏ tràn vào trong
nhà thờ. Tôi nhìn chung quanh nhưng chẳng thấy gì cả. Tôi quay sang hỏi chị
tôi:
- Chị ơi! Chị có nghe tiếng gì là lạ
không?
- Có, nhưng đừng để ý đến mà hãy cầu
nguyện đi. Chị tôi trả lời.
Rồi chị bắt đầu cầu nguyện, cùng lúc đó
tôi nghe cũng có những người khác bắt đầu cầu nguyện. Đây là việc bất thường
xảy ra trong Hội Thánh chúng tôi. Như bạn đã biết, trong Hội Thánh chúng tôi sự
cầu nguyện cũng phải theo trật tự, hết người này rồi đến người khác. Chỉ cần
một người cầu nguyện trong nhà thờ là đủ rồi vì mọi tiết mục đã được viết sẵn
trong chương trình rồi. Nếu mọi người cầu nguyện thì chắc phải viết một tập
giấy thật dày mới đủ. Nhưng ngay đêm đó, những tín hữu của Giáo hội Trưởng lão
chúng tôi đã bắt đầu quên tất cả những trật tự đã qui định được viết sẵn. Họ
cầu nguyện trong Thánh Linh. Mới đầu thì cầu nguyện từng người nhưng sau đó thì
hết thảy cùng cầu nguyện.
- Tôi nói: “Ôi Chúa Giê-xu! Hội Thánh con
xảy ra điều gì kỳ vậy? Họ quên mất hết các trật tự rồi?”
Khi mọi người đang cầu nguyện tôi nhìn lên
các Mục sư. Chao ơi! Sự lo lắng hiện ra trên nét mặt của họ. Họ ngồi phía trước
tòa giảng và không biết làm sao để điều khiển 200 con người này. Họ cũng nghe
tiếng gió thổi mạnh. Tôi quay lại nhìn quanh một lần nữa nhưng thấy bốn bề yên
tĩnh, duy chỉ có tiếng gió vẫn thổi ào ào mà thôi.
Kế đó tôi nghe tiếng chuông chữa cháy vang
lên dồn dập. Đối ngang với nhà thờ chúng tôi là một đồn cảnh sát và trạm chữa
cháy. Người Cảnh sát trong đồn này thấy nhà thờ của chúng tôi rực cháy nên ông
kéo chuông báo động cho cả làng biết để đến chữa. Ở Indonesia, nhất là ở đảo
Timor lại không có xe chữa cháy. Khi có đám cháy, chúng tôi chỉ việc kéo chuông
báo động lên thì dân chúng biết có đám cháy ở đâu đó, và từ khắp mọi nơi trong
làng, họ đem nào là gầu, thùng đựng nước hoặc đủ thứ vật dụng gì có được đến để
dập tắt ngọn lửa.
Khi họ đến thì thấy lửa cháy phừng phừng,
nhưng nhà thờ lại không bị cháy. Thay vì lửa thiên nhiên thì đây là lửa từ trời
của Đức Chúa Trời. Bởi đó mà có nhiều người tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa
của mình và họ cũng nhận được Báp-têm bằng Thánh Linh.
“vì
chữ làm cho chết, song Thánh Linh làm cho sống.” ( IICo 3:6 )
Gi 6:63 63 Ấy là thần linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi.
Nơi
đâu có Chúa Thánh Linh nơi đó có sự tự do, nơi đâu có Chúa Thánh Linh nơi đó có
sự sống, sự chết bị đẩy lùi, mùi tanh của xác thịt đều bị thổi bay, nơi đâu có
Chúa Thánh Linh sự yêu thương thế chỗ cho sự ghen ghét, ánh sáng thay cho bóng
tối, tạ ơn thay cho sự lằm bằm, rời rộng thay cho ích kỉ, cao thượng thay cho
tiểu nhân, nhỏ nhen.
Tâm
linh của tôi với quý vị đang sống hay đang chết, đời sống tôi với quý vị đang
làm sáng danh Chúa hay làm xấu danh Chúa, chúng ta đang làm gương hay đập vỡ
gương, chúng ta đang tăng trưởng hay đang yếu đuối, chúng ta đang tươi mới hay
đang khô héo.
Hãy
cầu xin gió Thánh Linh vô lòng chúng ta.
Lời
của bài thánh ca:
Khi Giê-xu vô lòng như hoa xuân tưng
bừng với khúc hát hoan ca. Tiêu tan bao ưu sầu, không lo toan nghi ngờ lúc Chúa
ngự trị cõi lòng ta. Đời đẹp tươi vì lòng ta có Chúa, mãi hát khen dù trong cơn
nguy nan. Chúa dắt đưa đến yên vui, sống trong Ngài đất như thiên đàng.
“ Chúa sai Thần Chúa ra, chúng nó được dựng
nên; Chúa làm cho mặt đất ra mới.” ( Thi) 104:30