ĐỀ
TÀI: SAI ĐI TỪNG ĐÔI
KINH
THÁNH: MÁC 6: 7-13
Mục
đích:
Để Hội Thánh được phát triển chúng ta
cần thực hành lời sai phái của Chúa Giê xu và trở lại với khuôn mẫu Hội Thánh
đầu tiên. Cũng khiêm nhường nhìn nhận những thiếu xót của bản thân và thiếu
xót của Hội Thánh để xin Chúa phục hồi.
Lời
chào:
Tác
giả của Thi-thiên có reo mừng rằng: “
Nguyện hết thảy những kẻ tìm cầu Chúa, Được vui vẻ và khoái lạc nơi Chúa;
Nguyện những người yêu mến sự cứu rỗi của Chúa, Hằng nói rằng: Đức Giê-hô-va
đáng tôn đại thay? ”
(
Thi-thiên 40:16)
Nhập
đề:
Buổi
sáng hôm nay, chúng ta tạm ngưng học Lời Chúa trong sách Giê-rê-mi để cùng nhau
học hỏi Lời của Chúa trong sách Tin Lành Mác.
Mời
quý ông bà anh chị em cùng mở Lời của Chúa trong sách MÁC 6: 7-13.
Qua
bản văn Thánh Kinh vừa đọc, chúng ta cùng học với nhau hai bài học:
Phần thứ nhất: SAI ĐI.
Phần thứ hai: TỪNG ĐÔI
Bây
giờ, chúng ta cùng học phần thứ nhất.
I.
CHÚA SAI ĐI.
Chữ
sai đi là một động từ diễn tả hành động, họ không phải đang ngồi mà là họ
đang đi, họ đang chủ động chứ không phải họ thụ động, hay bất động. Sai đi là họ
đang ở trong một tư thế luôn luôn sẵn sàng, luôn luôn dấn thân.
Họ
cần ra đi rao giảng và công bố Phúc Âm tha tội của Chúa Giê xu cho thế giới
đang lầm lạc ở trong bóng tối của tội lỗi. Họ cần phải ra đi để rao báo hồng ân
và sự giải thoát cấp bách của Đức Chúa Trời cho thế giới đang ở trong sự chết.
Trong
sách tiên tri Ê-sai 6, Ê-sai nghe thấy tiếng gọi của Chúa và ngay lập tức ông
đáp ứng lại với tiếng gọi ấy:
“ Đoạn, tôi nghe tiếng Chúa
phán rằng: Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi
thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi.”
( Es 6:8)
Có
rất nhiều người khi Chúa kêu gọi thì đặt điều kiện với Chúa, có rất nhiều lúc
Chúa sai phái chúng ta chúng ta do dự, lưỡng lự và trần trừ.
Nhưng
Ê-sai đã không đặt điều kiện gì với Chúa cả, cũng không do dự, lưỡng lự hay
trần trừ bất cứ điều gì cả. Ê sai thưa
rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi.
Minh
họa: Đang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài
rằng: Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó. 58 Đức Chúa
Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà
gối đầu. 59 Ngài phán cùng kẻ khác rằng: Ngươi
hãy theo ta. Kẻ ấy thưa rằng: Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã. 60 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để kẻ chết
chôn kẻ chết; còn ngươi, hãy đi rao giảng nước Đức Chúa Trời.
61 Có kẻ khác nữa thưa rằng: Lạy Chúa, tôi sẽ theo Chúa, song
xin cho phép tôi trước về từ giã người trong nhà tôi. 62
Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng
sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời. ( Luca 9:57-61)
Thái
độ rứt khoát, nghiêm ngặt của Chúa Giê xu cho thấy khi ai đã theo Chúa và trở
nên môn đệ của Ngài thì người ấy cần phải sẵn sàng dấn thân hy sinh vì Phúc âm,
từ bỏ mọi sự vì Phúc Âm.
Ngài
không tranh luận để phân tích, chỉ mất thì giờ mà thôi. Khi một người bước đi
theo Chúa thì không thể nào cứ đưa ra lý do hay bão chữa trì hoãn sự kêu gọi.
Vì
Phúc âm mà hy sinh công việc, gia đình, thì giờ và tiền bạc đó là thái độ rứt
khoát mà Chúa Giê xu đang cần tìm kiếm. Mọi nhu cầu, mọi mối quan hệ của chúng
ta phải đặt thứ tự phía sau.
Minh
họa:
“ Ê-li đi ngang qua người, ném áo choàng
mình trên người. 20 Ê-li-sê bèn bỏ bò mình,
chạy theo Ê-li mà nói rằng: Xin cho phép tôi hôn cha và mẹ tôi đã, đoạn tôi sẽ
theo ông. Ê-li đáp: Hãy đi và trở lại; vì ta nào có làm gì cho ngươi đâu. Ê-li-sê bèn lìa khỏi Ê-li trở về, bắt một đôi
bò giết đi, và lấy cày làm củi mà nấu thịt nó, rồi cho các tôi-tớ mình ăn.
Đoạn, người đứng dậy, đi theo Ê-li, và hầu-việc người.” ( I Các vua
19:19-21)
Sẽ
chẳng bao giờ có được luống cày thẳng nếu mà cứ ngó về đằng sau, sẽ chẳng bao
giờ có thể dấn thân, hy sinh và phục vụ Chúa được nếu mà cứ ngó lại đằng sau.
Nhiều
người được Chúa mời gọi để trở thành làm con cái của Đức Chúa Trời, Chúa hứa
khi ai làm con của Chúa thì mọi tội lỗi sẽ được tha, sẽ được phục hòa với Đức
Chúa Trời, sẽ được sự sống đời đời, có sự bình an, và sự chăm sóc, che trở của
Chúa ban cho.
Nhưng
lại nói để tôi về tôi hỏi chồng tôi đã, để tôi về tôi hỏi bà cố, ông nội, bác
trưởng. Hoặc là khi nào công việc của tôi ổn định, gia đình khá giả rồi thì tôi
mới tin Chúa, mới đi hầu việc Chúa đó là thái độ của kẻ hèn nhát không xứng làm
môn đệ Chúa.
Mỗi
chúng ta mai đây phải khai trình trước mặt Chúa về mọi điều mình đã chọn lựa và quyết định trong trần thế này.
Thật
đáng tiếc cho những ai đã đặt cuộc đời mình trên ý kiến của người khác, thật
đáng tiếc cho những ai để cuộc đời mình cho người khác quyết định.
Chúa
Giê xu đã phán trong Tin Lành Mác 10: 37-39 rằng: “ Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay là
con gái hơn ta thì cũng không đáng cho ta; 38 ai
không vác cây thập tự mình mà theo ta, thì cũng chẳng đáng cho ta. 39 Ai gìn giữ sự sống mình, thì sẽ mất; còn ai
vì cớ ta mất sự sống mình, thì sẽ tìm lại được.”
Cơ
Đốc nhân tận hiến có thể xa lìa bạn bè và người thân. Khi nói như thế, không
phải là Chúa Giê-xu khuyến khích người ta không vâng lời cha mẹ hay gây bất hoà
trong gia đình. Trái lại, Ngài muốn chứng minh rằng Ngài phải là ưu tiên số một
của cuộc đời chúng ta.
Xin đừng bỏ bê gia đình của
bạn, nhưng phải nhớ rằng việc bạn tận hiến cho Đức Chúa Trời còn quan trọng hơn
cả gia đình của bạn nữa. Bạn phải chọn Đức Chúa Trời làm quyền ưu tiên số một
của mình.
Chúa
Cứu Thế gọi chúng ta để thực hiện một sứ mạng cao cả hơn việc chỉ đi tìm tiện
nghi vật chất và đời sống an nhàn. Yêu thương gia đình là một điều luật của Đức
Chúa Trời, nhưng cả đến tình yêu thương đó cũng có thể là ích kỷ và được dùng
để bào chữa cho việc không phục vụ Đức Chúa Trời và thi hành công tác Ngài giao
phó.
Trở
lại với câu Chúa sai đi, chúng ta nhận thấy theo bản văn thì tất cả 12 môn đệ
của Chúa được sai phái đi rao giảng Phúc âm cứu rỗi. Tức là không ai ở nhà
cả, không ai đùn đẩy ai ai cũng đứng lên đi ra theo sự sai phái và sứ mạng
Chúa rao phó.
Có
ba cấp trong tiến trình huấn luyện của Chúa dành cho các môn đồ.
1.
Nhóm 12 người
2.
Nhóm 3 người
3.
Nhóm 1 người
Trong
mười 12 người ông Phi-e-rơ có thể là môn đồ trưởng đi chăng nữa thì Chúa Giê
xu cũng không phân công hay cắt cử ông ở nhà, ông Giăng được mệnh danh là sứ
đồ của tình yêu là người gần gũi và thân cận của Chúa Giê xu nhất cũng không
miễn trừ sự ra đi chứng đạo.
Tất
cả các môn đồ cùng được sai đi, họ cùng nhau đi ra để nói lên một chân lý rằng:
Việc chứng đạo, truyền giáo cứu người là sứ mạng dành cho tất cả mọi người, là
trách nhiệm chung của tất cả con cái của Chúa.
Dù
mới tin Chúa hay tin Chúa lâu năm thì rao báo Tin Lành của Chúa Giê xu Christ
là sứ mạng của tất cả chúng ta.
Minh
họa: Ngày nay, chúng ta cứ làm ngược lại
cái tiến trình tăng trưởng Kinh Thánh đã đưa ra một mô hình, khuôn mẫu
tuyệt vời trong Thánh Kinh. Chúng ta cứ bảo: Để ông mục sư giảng, để ông mục
sư dạy giáo lý, để ông mục sư thăm viếng, để ông mục sư làm chứng, truyền
giáo. Cái gì cũng sư sư thành sứ sứ, sự sự.
Lời khuyên của bố
vợ Môi se khuyên môi se rằng: “ Quả
thật, con cùng dân sự ở với con sẽ bị đuối chẳng sai, vì
việc đó nặng nề quá sức con, một mình gánh chẳng nổi.” (Xu 18:18 )
Đúng
thế chắc chắn sẽ bị hụt hơi và đuối sức, chính vì thế mà cần có những A-rôn
tình nguyện, cần có Hu-rơ dấn thân, cần có Giô-suê là những chiến binh.
Sách
Công Vụ Các Sứ Đồ 6, khi số người tin Chúa càng ngày càng thêm lên, nhu cầu gia
tăng, sự chăm sóc, đáp ứng nhu cầu càng cấp bách, nhanh chóng hơn.
Các
sứ đồ đã triệu tập một cuộc họp, trong cuộc họp họ nhận ra cái đáng trách đó
là: họ quá bận rộn trong nhiều việc, họ đã làm quá nhiều việc phụ và họ đã bỏ
đi cái việc chính yếu là: Chuyên lo cầu
nguyện và giảng đạo.
Chuyên
lo cầu nguyện và chức vụ giảng đạo là chức vụ của các sứ đồ. Không phải là
những việc khác không quan trọng, công việc Chúa thì việc nào cũng quan trọng
nhưng ở đây phải nhận ra đâu là công việc ưu tiên nhất, cần thiết nhất.
Minh
họa: Trong Hội Thánh hướng dẫn của Ms,
truyền giáo cũng Mục sư, thăm viếng cũng mục sư, âm nhạc cũng mục sư, có những
Hội Thánh còn bắt cả mục sư đi gặt nữa, đi cày, mà nếu không đi cày, đi gặt cho
thì bảo không có yêu thương.
Cái
gì tuốt tuồn tuột kệ ông mục sư, tuốt tuồn tuột thì sẽ tuột ngay. Một Hội
Thánh mạnh là một Hội Thánh mà tất cả cùng làm việc, một Hội Thánh mạnh
sẽ phục vụ, hầu việc theo chức năng, ân tứ Chúa cho.
Minh
họa: Trong Kinh Thánh tín đồ đi ra mục
sư ở nhà chuyên lo cầu nguyện và giảng đạo, còn bây giờ tín đồ ở nhà Mục sư
đi ra. Trong Kinh thánh tín đồ chứng đạo và mục sư thì giảng đạo.
Thế
bây giờ, giảng đạo đã không giảng được rồi, chứng đạo cũng không chứng đạo
thì làm gì bây giờ, chờ Chúa tái lâm, rồi nghe Chúa gọi: hỡi đầy tớ chăm
chỉ của ta được lắm, hãy đến nhận phần thưởng của ngươi.
Thế
tự nhiên giật mình nghĩ rằng: ô thế mình cũng có phần thưởng àh, nghĩ
Chúa không biết. Nhưng thực ra đến nhận mão triều hư nát.
Chẳng
có cái mão nào cả, mà chỉ có cái mào, cái mũ mà chỉ có cái chóp, nó
đâm cho thủng đầu.
Trong
Phúc âm Giăng 19:10, Chúa Giê xu nhập thế, nhập thể Ngài vào đời, Ngài đến
trong thế gian này không phải để ngồi một chỗ nhưng đã đi đến từng làng, Ngài
gõ từng nhà, Ngài đến với từng cuộc đời một. Đây chính là sứ mạng cao cả của
Chúa.
Bạn
và tôi hiện diện trong thế gian này để làm gì? Để làm cho đầy cái miệng,
đầy đôi bàn tay, đầy cái bụng thôi sao? Điều đó thật bé nhỏ, tầm thường và
ích kỷ biết bao.
Bạn
và tôi còn sống tồn tại đang ngồi đây là đang mang trên vai một sứ mạng
trọng đại của Cha trên trời đó là: Tìm và cứu người và cứu người bị hư mất.
Tìm
và cứu người là những động từ diễn tả một hành động, tìm và cứu là ngôn
ngữ của trái tim, tìm và cứu là ngôn ngữ của tình yêu.
Trái
tim bạn có cùng nhịp đập của Cứu Chúa không?
Tôi
và bạn đang tìm gì?
Có
phải tìm hạnh phúc cho cuộc đời?
Có
phải bạn đang tìm mái ấm cho gia đình?
Có
phải bạn đang tìm giấc ngủ ngon, những bữa ăn ngon?
Nếu
chúng ta tìm những điều đó thì tốt nhưng đó chỉ như những vật liệu xây nhà trên
đất, chứ chưa xây nhà trên trời. A-ghê bảo rằng chúng ta đi tìm những vật
liệu để lo xây dựng gia đình mình, còn công việc Chúa, nhà của Chúa thì bỏ
hoang không ai ngó ngàng.
Những
điều đó rồi cũng qua đi, chẳng còn lại. Nhưng tìm và cứu người là đam mê
của Cứu Chúa, là khát vọng của mỗi chúng ta.
Xin
Chúa cho chúng ta bước theo gương Chúa.
Thứ
tự của chúng ta là đây:
1.
Tín nhân
2.
Thánh nhân
3.
Chứng nhân
Tôi
và bạn đang ở trong chỗ nào trong ba điều này?
Có
những người cả đời mấy chục năm hiện diện trên đất, nhưng chẳng bao giờ đem
được một người nào về với Chúa.
Giữa
biển người bao la mênh mông đông như sao trên trời như cát dưới biển mà chẳng
tìm được thấy một người nào đem về cho Chúa. Chẳng bao giờ dám nói về tình
yêu của Chúa cho một người nào. Thậm chí không nói về Chúa mà còn xấu hổ vì
phải mang danh con cái của Chúa nữa.
Nếu
chúng ta có trái tim biết yêu thương chúng ta sẽ tìm được một người có
cùng nhịp đập với chúng ta. Nếu chúng ta có tình yêu và lòng thương xót
thực sự: Chúa sẽ cho ta có kết quả chứ chẳng phải ở rưng bao giờ.
Chúa
có một tấm lòng và tình yêu bao la, tình yêu và sự cứu rỗi của Ngài
không phải chỉ dành cho một số người hay một nhóm người mà dành cho tất cả
nhân loại này.
Chúa
đã truyền lệnh cho các môn đệ của Ngài rằng: “ Chúng ta hãy đi nơi khác, trong những làng xung quanh
đây, để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến.” (
Mac 1:38)
Đi
các làng xung quanh nhắn nhủ chúng ta mở rộng tấm lòng và mở rộng tầm mắt
ra, hãy có khải tượng lớn lao, khải tượng vĩ đại là khải tượng cứu người,
trái tim biết yêu thương là trái tim tìm người và cứu người.
Đức Chúa Giê xu
phán với những kẻ lười biếng và trần trừ rằng: “ Các ngươi há chẳng nói rằng còn bốn tháng nữa thì tới mùa gặt
sao? Song ta nói với các ngươi: Hãy nhướng mắt lên và xem
đồng ruộng, đã vàng sẵn cho mùa gặt.” ( Gi 4:35)
Châm
ngôn nói: Kẻ nằm ngủ trong lúc mùa gặt là sự sỉ nhục cho Cha nó.
Quý
vị có đang ngủ mê, nguội lạnh, dửng dưng trước bao sanh linh đang bị đùa đến sự
chết mỗi ngày không? Chúng ta sẽ làm gì để cứu họ?
Thưa
quý vị! Ngày nay có quá ít người thăm viếng, quá ít người làm chứng, quá
ít người ra đi quá ít người hy sinh, quá ít người nói về Chúa.
Nếu
chúng ta thấy cánh đồng ruộng lúa đã chín chúng ta không thể ngồi yên
được, mà nóng lòng muốn gặt và đây chính là điều Chúa muốn tôi với quý
vị cần có.
Sứ
đồ Phi-e-rơ rất hiểu tấm lòng của Ngài nên ông nói: “ Ngài không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người
đều ăn năn.” (IIPhi 3:9 )
Còn
nhà truyền giáo Phao lô đã từng thốt lên rằng: “ Tôi ở trong Chúa Cứu Thế cho nên tôi nói thật, không nói dối với anh
chị em điều nầy. Lương tâm tôi được Thánh Linh ngự trị và xác nhận rằng tôi
không nói dối. 2 Tôi hết sức đau khổ và luôn
luôn buồn rầu. 3 Tôi rất muốn giúp đỡ anh chị
em tôi là người Do-thái, dân tộc tôi. Đến nỗi tôi ước ao rằng nếu vì họ mà
chính mình tôi bị nguyền rủa và bị phân cách khỏi Chúa Cứu Thế tôi cũng sẵn
lòng.” ( Rô ma 9:1-3)
Trong
Phúc Âm Giăng 4.
Chúa
Giê xu đa đi giữa trời nắng chang chang, mồ hôi nhễ nhãi, con đường gập gềnh,
vừa đói vừa khát. Nhưng Ngài đã bắt tay ngay vào viۇc chia sẻ Phúc Âm sự sống cho người đàn bà tội lỗi.
Ngài
đã vượt biển vào trời tối để vượt qua bờ bên kia để kịp chia sẻ Phúc âm cho
đoàn dân đông. Trong khi người ta ăn uống ngủ nghỉ, Ngài cùng các môn đồ chèo
thuyền thâu đêm.
Trong
chuyến truyền giáo thứ...
Phao
lô căng buồm tiến đến tiểu á, trong khi giữa biển cả, đại dương bao la, phao lô
đã kiêng ăn cầu nguyện.
Bận
rộn, nguy hiểm nhưng vẫn không quên tìm kiếm sự hướng dẫn qua sự kiêng ăn hầu
cho đặt chân đến vùng đất mới, con người mới thì có nhiều người được cứu,
nhiều HT được thành lập.
Chúng
ta đang lười biếng, hay là những người làm công chăm chỉ cho Chúa Cứu Thế.
II.
CHÚA SAI TỪNG ĐÔI
Chúng
ta chú ý động từ " từng đôi"
Đức
Chúa Trời khi tạo dựng nên các loài thú, thì loài nào cũng có đôi, có
cặp, riêng A đam thì không tìm được ai để có đôi có cặp. Và Chúa đã phải
dựng nên một người phụ nữ là Ê va cho ông, và từ đây ông có đôi có cặp, có
vợ có chồng, có hôn nhân, có mái ấm gia đình.
Khi
Chúa cứu gia đình nhà Nô ê Chúa đã rặn Nô ê là phải mang vào tàu các
con vật có đôi có cặp, Chúa luôn luôn chọn từng đôi và từng cặp và con
người cũng thế.
Nói
đến từng đôi là nói đến sự hiệp một, nói đến việc họ cần có nhau, hỗ trợ
cho nhau, cầu nguyện nhau, sữa chữa cho nhau, khích lệ nhau, vui với nhau.
Tuy
mỗi người một tính một nết, mỗi người có hoàn cảnh riêng, có khó khăn
riêng. Nhưng khi họ đã đi cùng thì họ sẽ chờ đợi nhau, họ khích lệ nhau,
người này nói, người kia sẽ cầu nguyện, người này ngã thì đã có người kia
nâng lên. Chúa Giê xu phán: “ khốn cho kẻ nào ở một mình, vì khi ngã không có
ai nâng”
Các môn đệ Chúa được sai đi ra từng đôi.
Nếu đi riêng lẻ, họ đã có thể đến nhiều khu vực hơn trong xứ, họ có thể làm
chứng cho nhiều người hơn. Nhưng đây không phải là kế hoạch của Chúa Cứu Thế.
Một lợi điểm khi ra đi từng đôi một là họ có thể hỗ trợ và khích lệ nhau, khi
bạn hầu việc Chúa Cứu Thế, xin đừng tìm cách chỉ làm một mình.
Chúng
ta là con cái của Chúa chúng ta không lẻ loi, cô đơn một mình vì chúng ta
có anh chị em, có bạn đồng công với nhau.
Các
môn đồ ai cũng có bạn đồng công!
Nếu
hôm nay, tôi hỏi quý vị rằng? Ai sẽ là người đi cùng với bạn trong chuyến đi
của cuộc đời này? Ai sẽ lắng nghe bạn khi bạn khóc? Ai sẽ là người mà bạn tin
cậy có thể nói ra mà không sợ đưa chuyện của mình cho người khác? Ai sẽ đến với
bạn khi họ nghe tin bạn đang ở trong đau thương nhất?
Lời
của Chúa trong sách Châm ngôn 18: 24 ghi rằng: “ Nhiều bạn xấu lại càng thêm đau khổ, Một thiết hữu còn thân hơn ruột
thịt.”
Chúng
ta thường có rất nhiều bạn, bạn nhậu, bạn đề, bạn nét, bạn bi a, bạn đường,
bạn chợ, bạn làm ăn v.v….Nhưng đó chỉ là những người bạn trong thế gian mà
thôi. Và những người bạn đó chỉ làm cho chúng ta càng thêm đau khổ mà thôi.
Sứ
đồ Phao lô viết thư để nhắc nhở các con cái Chúa tại ICô-rinh-tô 15:33 rằng: “Anh em chớ mắc lừa: Bạn bè
xấu làm hư thói nết tốt.”
Ch 18:24 24
Có thứ bạn bè gây ra tai hoạ, có người thân hữu gắn bó hơn cả anh em. [GKPV]
Ch 19:7 “Hết thảy anh em ruột của kẻ nghèo đều ghét người;
Phương chi bậu bạn sẽ lìa xa khỏi người!”
Phương chi bậu bạn sẽ lìa xa khỏi người!”
Bạn
có người nào là người thiết hữu, gắn bó với bạn không? Bạn có người bạn nào
nói những lời chân thật với bạn, đối xử với bạn như bằng hữu không?
Minh
họa: Đa-ni-ên đã có những người bạn
kính sợ Chúa. Đa ni ên đã có những người bạn đã vào sinh ra tử trong trận
chiến thuộc linh.
Không phải họ chỉ là thân hữu trên
phương diện con người mà trên bình diện đức tin, trên bình diện thuộc linh,
trên bình diện tin cậy và phó cuộc đời trong tay của Chúa.
“ Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria là
thuộc về con cái Giu-đa.” ( Đa-ni-ên 1: 6)
Họ không thuộc về dân ngoại bang, hay
các láng giềng lân cận, nhưng họ thuộc về dân Giu đa là dân tôn thờ Đức Chúa
Trời, họ tôn thờ Đức Chúa Trời và dám can đảm để đứng vững trong đức tin ngay
trong ngọn lửa hừng.
Nhân
vật thứ hai mà Thánh Kinh cho chúng ta biết:Ông Gióp có những người bạn tin
kính Chúa. Bạn Gióp thấy Gióp đau khổ bèn kiêng ăn bẩy ngày kêu khóc
cùng, Gióp có những người bạn vui với ông khi ông vui, nhưng cũng khóc với ông
khi ông khóc.
Con
cái Chúa có sự khắng khít như vậy đấy, thế mà nhiều con cái của Chúa coi nhau
không bằng người dưng nước lã, đối xử với nhau như kẻ thù, lạnh lùng và bì tị
nhau như thế gian vây. Xin Chúa tha thứ cho chúng ta.
Bạn
và tôi có rất nhiều người bạn, nhưng thường có những người bạn trong thế
gian này mà thôi.
Minh
họa: Nhà truyền giáo Phao lô khi phục vụ Chúa có rất nhiều người bạn đồng công:
Ro 16:9 9 Hãy chào U-rơ-banh,
bạn cùng làm
việc với tôi trong Đấng Christ, và Êch-ta-chy, là kẻ rất thiết với tôi.
Phi 2:25 25 Trong khi chờ đợi, tôi tưởng cần phải sai Ép-ba-phô-đích, anh em tôi, bạn cùng làm việc và cùng chiến trận với tôi
Co 4:7 7 Ti-chi-cơ
là anh em rất yêu của chúng tôi, một người tôi tớ trung thành của Chúa và bạn cùng làm việc với tôi, sẽ báo tin cho anh em về các việc
của tôi.
Sứ đồ Giăng bảo
rằng: “IGi 2:15 15
Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế
gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người
ấy.”
Minh họa: Câu
chuyện Sáng thế ký 6: Thế gian bấy giờ đều bại hoại trước mặt Đức Chúa Trời và
đầy dẫy sự hung ác. 12 Nầy, Đức Chúa Trời nhìn
xem thế gian, thấy đều bại hoại, vì hết thảy xác thịt làm cho đường mình trên
đất phải bại hoại.
Chúa bảo Nô-ê đóng
một con tàu để được cứu khỏi cơn nước lụt, trong khi đóng tàu người ta đã chế
nhạo Nô ê, Nô ê ơi, ông thật thần kinh rồi, chúng ta đang ở trong một thành phố
mà trời nắng chang chang thế này mà ông lại đi đóng tàu.
Và khi Nô ê cứ
đóng, cùng vợ con cứ đóng cho đến khi hoàn tất, ông vẫn kiên nhận mời họ vào
tàu nhưng họ cười như lắc lẻ, lè lưỡi, bỉu môi, chê bai, khinh bỉ. Chế nhạo
Chúa của Nô ê. Nhưng cuối cùng tất cả họ đều bị hủy diệt tất cả.
Đó là thế gian và
đó là những người trong thế gian, luôn luôn coi thường, và chế nhạo, chê bai
những người tin Chúa. Họ sẽ chẳng bao giờ nghe chúng ta và tin chúng ta. Chỉ
mãi đến khi họ thực sự đối diện với cái chết rồi thì mới nhận ra bản thân tội
lỗi, đê hèn nhưng không còn kịp nữa.
Thật đáng tiếc
ngày nay có nhiều con cái mang danh là tín đồ của Chúa nhưng lại đồng hội đồng
thuyền, đồng mưu để nói xấu con cái Chúa, nói xấu Hội Thánh của Đức Chúa Trời.
Chớ
làm bạn với thế gian, vì sự kính mến God không ở trong người ấy, người thế
gian ghét Chúa, chống đối Chúa, chối bỏ Chúa nếu làm bạn với họ thì là
đang thù nghịch với God, làm bạn ở đây là: thân thiết, gắn bó, học theo, có
cùng suy nghĩ có cùng một tính chất.
Ch 16:17 17 Đạo
của người ngay thẳng, ấy là lìa bỏ sự ác; Ai canh giữ tánh nết
mình giữ lấy linh hồn mình.
Ch 16:17 17
Con đường ngay thẳng là tránh điều ác; Kẻ canh gác đường lối mình, gìn
giữ linh hồn mình. [BDM]