Gia Dinh Gieo Giong

Thơ Truyền Giáo

Vợ ơi, anh nhớ mình nhiều lắm,
Trước khi đi, em đã khóc ngậm ngùi,
Mắt đỏ hoe, miệng em cười tươi tắn,
Chồng đi xa, em mới thấy anh cần,
Sự trống trãi đôi khi là cần thiết
Để đôi ta càng thấy trọng biết bao.
Anh vẫn nhớ cơm em nấu gạo mới,
Rẻo thơm ngon, canh mát bổ muôn phần
Lòng đang nhớ bần thần trong ký ức,
Thương vợ con, gánh nặng chất trên vai
Anh mơ ước cho tương lai mình sẽ
Cùng vợ con đi khắp nẻo núi non,
Truyền tin vui cho muôn người được biết
Thoát cực hình sự chết bủa vây,
Hẹn ngày về, anh chắc sẽ dành đây
Phần thưởng Cha ban, bó lúa mình.
Chia cho em nửa phần công khó
Sự tận tụy, trèo trống suốt ngày qua.
Quân Nguyễn!      

                   ÔI CHỊ TÔI!
Bước lên đường giảng dạy, truyền giáo xa.
Chị thương tôi, vất vả làm ruốc cá.
Gói gém thơm tho mùi í vị.
Nhắc nhở lời khuyên rất ân cần.
Mục sư nhớ ăn cho có sức,
Đường còn hẹp, hầu việc Chúa dài lâu!
Chị ơi, những lúc mệt em ăn cá chị làm
Nghiền ngẫm, nghĩ suy tình của chị
Ấm áp khôn nguôi giữa trời đông!
Lên cao nguyên em rất nhớ mọi người,
Nhớ bầy nhỏ, gắn bó ở thôn quê,
Nhớ nụ cười rạng rỡ tình thân,
Nhớ bữa ăn rau muống với cà tương,
Đầm ấm yêu thương Chúa mỉm cười.
Hẹn ngày về, em đem quà chị nhé,
Bó lúa thơm gởi dâng Chúa đầu thu.
Quân Nguyễn!

Related link

Latest Features

Weather

April - 2025
SMTWTFS
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
27282930   
       

Facebook comments