Đề Tài: Người Của Chúa
Công Vụ 11: 19-26
“vì Ba-na-ba thật là người lành, đầy dẫy Thánh Linh và đức tin.
Bấy giờ rất đông người tin theo Chúa’’
Mục đích: Giúp phát triển phẩm hạnh của người tin theo Chúa.
Nhập đề: Chúa Giê-xu từng phán rằng; Chúng ta là muối của đất và ánh sáng của thế gian, và nếu muối mất mặn đi thì bị người đời đạp dưới chân.
Cuộc đời của mỗi người tin Chúa, đều có một cuộc đua, cuộc đua không ngừng nghỉ đó chính là ngày càng phải giống Đấng Christ hơn. giống Chúa là mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta.
Nếu không giống Đấng Christ thì bạn là ai cũng vô nghĩa, Trên Thiên đàng không chấm công mà chấm người giống Đấng Christ mà thôi.
Câu chuyện: Giống tên nhưng không giống nết.
Ngày xưa, trong đạo binh của vua Alexandre Le Grand có một tên lính trùng danh với vua, song ăn ở bậy bạ lắm. Vua gọi hắn đến, dạy rằng: “Ngươi khá sửa nết, bằng không, hãy đổi tên đi.” Tín đồ Đấng Christ chẳng nên làm thẹn danh tốt đẹp quý báu của Ngài. (Gia-cơ 2:7) Le Réveil.
Tại Hội Thánh An-ti-ốt dân chúng đã gọi các tín đồ là Cơ-rê-tiên có nghĩa người của Chúa. ( Thêm ý ).
Hôm nay chúng ta học về một nhân vật không được kinh thánh nói và nhắc nhiều đến, nhưng cuộc đời của ông để lại những phẩm chất đáng quý cho chúng ta và hội thánh ngày nay noi theo.
1. Ba-na-ba thật là người lành:
Tên của ông là Ba-na-ba, thường thì cái tên của một người nói lên tính cách của người ấy.
Tên Ba-na-ba có nghĩa là: “ Con của sự yên ủi ”. ông Ba-na-ba là một người luôn luôn yên ủi, khuyên bảo hay khích lệ người khác,
Ông thường nhìn thấy những vết nứt trong cuộc đời người khác và chữa lành nó, có người nói rằng: nếu bạn không thoa mỡ vào chỗ đau của người khác được, thì cũng đừng sát muối thêm vào. Ba-na-ba là người biết lấy cây đà trong mắt mình, thay vì lấy cái rằm trong mắt người khác. Ba-na-ba luôn nâng đỡ người yếu thế, và thất thế.
Ngày nay hội thánh cần có những người có cái đặc tính giống như Ba-na-ba, là người nâng đỡ, khích lệ, khuyên bảo người khác,
Bác sĩ luca người viết sách công vụ, cho chúng ta biết : Ba-na-ba Thật là người lành.
Ba- na-ba là một con người thiện lành, là một con người có tâm tính tốt, bản chất tốt.
Kinh thánh không nói nhiều đến chức vụ của Ba-na-ba, chúng ta không biết ông có giảng giỏi hay không, ông có quyền năng hay không, nhưng điều chúng ta biết được đó là: ông là một người thiện lành, có tâm tính tốt, là một con người luôn nâng đỡ, biết khích lệ người, thay vì làm rơi lệ người.
Chúng ta thường nghĩ rằng: lành hay tốt là điều bình thường, có khi chúng ta chỉ là người lành khi chúng ta đến Hội thánh, nhưng chưa chắc về nhà chúng ta đã là người lành, có khi chúng ta tỏ ra rất đạo đức trong những đám đông, nhưng trong nơi riêng tư thì sống đời sống tội lỗi.
Là người của Chúa, chúng ta cần phải có Tâm tính tốt, cần phải trở nên một người thiện lành, cần có phẩm hạnh tốt, Ba-na-ba là một người được đầy dẫy Đức Thánh linh và Đức tin, đầy dẫy ĐTL là rất quan trọng, và đầy đức tin cũng vậy, nhưng tâm tính tốt, bản chất tốt, là một người lành còn quan trọng hơn,
Quan trọng không phải là quyền năng, dù có quyền năng đuổi quỷ trị bệnh hay không không phải là vấn đề, không có nó cũng không sao? Quan trọng chúng ta có phải là một con người có tâm tính tốt, một con người thiện lành hay không?
Tại sao Lu-ca không đặt đầy dẫy ĐTL hay Đức tin đứng trước mà lại đặt lành lên trước, vì khi chúng ta là người thiện lành, người có tâm tính tốt, là một con người tốt, thì sự đẫy dẫy DTL và đức tin cũng đến theo.
Thánh linh không ban ân tứ và đổ đầy trên con người có tâm tính xấu và bản chất xấu.
Câu chuyện: phierơ và Giăng đến thành sa-ma-ri đặt tay trên các môn đồ và các môn đồ nhận được đầy dẫy ĐTL.
Có một người tên là Simôn thấy các sứ đồ đặt tay và mọi người được đầy dẫy ĐTL, bèn lấy bạc dâng cho các sứ đồ mà nói rằng: “Cũng hãy cho tôi quyền phép ấy, để tôi đặt tay trên ai thì nấy được nhận lấy Đức Thánh Linh. 20 Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: Tiền bạc ngươi hãy hư mất với ngươi, vì ngươi tưởng lấy tiền bạc mua được sự ban cho của Đức Chúa Trời! 21 Ngươi chẳng có phần hoặc số trong việc nầy; vì lòng ngươi chẳng ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời”.
Trong câu 13 si môn cũng đã tin Chúa, cũng đã làm lễ báp têm, nhưng ông không được đổ đầy ĐTL như bao người khác, vì long ông chẳng ngay thẳng trước mặt ĐCT, ông không phải là một con người thiện lành, ông không phải là một người có tâm tính tốt, nên ông đã không nhận được điều ông muốn.
Đavít nói trong Thi-Thiên 4: 3 “ Phải biết rằng Đức Giê-hô-va đã để riêng cho mình người nhân đức.”
2. Ba-na-ba là người đầy dẫy Đức Thánh Linh.
Chúng ta nghĩ rằng: “ Việc đầy dẫy thánh linh đến trên những tầng lớp như người đứng đầu giáo hội, hay chỉ các mục sư, các giáo sư, nhưng Ba-na-ba đều không phải là những Mục sư, giáo sư, hoặc Giáo hội trưởng gì cả, ông chỉ là một trong những môn-đồ mà thôi.
Có khi những người ở trong Ban bệ lại không được đầy dẫy thánh linh, việc đầy dẫy thánh linh chẳng bao giờ liên hệ đến chức vụ cao thấp gì cả.
việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến một tấm lòng thiện lành, có tâm tính tốt, bản chất tốt.
có Thánh linh thì là việc nhưng có đầy dẫy thánh linh lại là việc khác, việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến việc chúng ta có hoàn toàn vâng phục, vâng lời hay không mà thôi.
Khi vâng phục cách trọn vẹn chính mình, và đi theo ý chỉ Ngài, thì lúc đó chúng ta kinh nghiệm sự đầy dẫy thánh linh.
Chúng ta không thấy Ba-na-ba làm nhiều phép lạ, kinh thánh không nói ông đuổi quỷ hay chữa lành bệnh tật gì cả, ấy thế mà ông lại được đầy dẫy thánh linh. Như vậy đầy dầy thánh linh không phải làm nhiều phép lạ xảy ra, chỉ đơn giản là chúng ta làm những gì Chúa muốn chúng ta làm và vâng lời cách trọn vẹn, đó là đầy dẫy thánh linh.
Bên cạnh đó việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến mối liên hệ của người ấy với Chúa, nếu không khao khát, không mong muốn thì không bao giờ được đầy dẫy thánh linh.
Chúa Giê-xu phán:
“Ngày trọng thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống. 38 Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh thánh đã chép vậy. 39 Ngài phán điều đó chỉ về Đức Thánh Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy ” ( Giăng 7:37-39 ).
Đavít nói:
Tôi giơ tay lên hướng về Chúa;
Lòng tôi khát khao Chúa như đất khô khan vậy.( thi-thiên 143:6 )
Vì Ngài làm cho lòng khao khát được thỏa thích,
Khiến cho hồn đói được đầy dẫy vật tốt. ( thi thiên 107:9).
Bí quyết để nhận được đầy dẫy Đức Thánh linh là : Khao khát Chúa và khao khát mối quan hệ mật thiết với Chúa mỗi ngày. Điều khác nhau giữa cơ đốc nhân trưởng thành và một cơ đốc nhân chưa trưởng thành là: Cơ Đốc Nhân chưa trưởng thành chỉ tìm kiếm bàn tay của Chúa là những lợi ích được Ngài đem lại, còn Cơ Đốc nhân trưởng thành thuộc linh là tìm kiếm chính mặt ĐCT và than vị của Ngài.
Ví Dụ: Môi se xin cho được nhìn sự vinh hiển của Ngài, còn dân sự xin bánh, xin nước.
- Có một người được đầy dẫy Đức Thánh linh từ khi lúc tám tuổi.
- Chúng ta không được biến đổi bởi chứng kiến các phép lạ và dấu kỳ,hoặc tham dự những buổi nhóm có đông người, chỉ kinh nghiệm ở phòng cao mới có thể biến đổi chúng ta mà thôi. một kinh nghiệm cá nhân với Chúa Giê-xu qua Chúa Thánh Linh.
- Làm chứng về cuộc đời mình.
- Làm chứng về cuộc đời trước và sau khi ĐTL giáng lâm.
Hãy để Chúa Thánh linh có toàn quyền tể trị trên đời sống chúng ta, để cho sự hiện diện của Ngài luôn trong đời sống chúng ta.
- Đavít nói: tôi hằng để Đức Chúa trời trước mặt tôi luôn luôn”
2. Ba-na-ba là người đầy đức tin.
Tác giả Thư Hê-bơ-rơ 11:6 nói rằng: Không có đức tin thì không thể nào sống đẹp lòng Đức Chúa Trời. Vì người nào muốn đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng Ngài có thật và Ngài là Đấng ban thưởng cho những người tìm kiếm Ngài.
Biết Kinh Thánh là điều rất quan trọng, vì nó xây dựng đức tin của chúng ta.
Phao lô nói trong Rô-ma 10:17: Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.
Đức tin đến khi chúng ta nghe và học lời Chúa, khi tấm lòng đầy ắp lời Chúa, đồng thời đức tin cũng tăng theo.
Phao lô nói trong Cô-lô-se 3: 16
“Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan.”
Cả kinh thánh có1189 đoạn, cựu ước có 929 đoạn, tân ước có 260 đoạn. vào thời của ti mô thê chưa có kinh thánh tân ước, nên tất cả những gì timôthê có là 929 đoạn kinh thánh cựu ước, và kinh thánh lúc đó chưa phổ thông như ngày nay, ngày nay chúng ta có tới 1189 đoạn kinh thánh, và ít nhất mỗi người có một quyển kinh thánh riêng.
Nhưng mấy ai trân quý kinh thánh, mấy ai biết giá trị cao quý của nó, mấy ai tin kinh thánh là lời Đức Chúa Trời, và mấy ai đã sống với những gì kinh thánh nói.
sở dĩ con cái Chúa ngày nay đức tin yếu kém, rễ lằm bằm, oán trách trời và người, không đạt đến chỗ tốt nhất của phước hạnh, vì cớ họ không tin kinh thánh, không đọc kinh thánh, không hiểu kinh thánh.
Năm 1958-1959 tại trung Quốc, trong cuộc cách mạng văn hoá đã xảy ra, và những Cơ Đốc nhân đã phải mất sự sống, để bảo vệ quyển kinh thánh nhàu nát. Có người đã mua quyển kinh thánh chép tay từ sách Rô-ma 12 đến sách khải huyền chương 11 lấy một chiếc xe đạp, chiếc xe đạp thời bấy giờ bằng một chiếc ô-tô bây giờ, trong phạm vi 25 cây số mới có được quyển kinh thánh chép tay, cứ mỗi buổi nhóm, họ đã chuyền tay nhau và nâng liu trân trọng, quyển kinh thánh đã bị thấm ướt bởi nứơc mắt.
Chính quyển kinh thánh nhàu nát đã thổi một luồng sinh khí của đức tin vào trong mỗi cơ đốc nhân tại trung quốc.
Một người Ả-rập bảo con rằng: -Con ơi, ra giếng múc nước đầy rổ này cho ta. Đứa con vâng theo. Nhưng khi trở về nó nói rằng: -Thưa cha, con làm theo lời cha, nhưng nước chẳng ở nguyên trong rổ. Thật thế, nhưng rổ đã sạch hơn biết mấy! Cha đáp: -Chúng ta không thể nhớ hết những điều hay, ý tốt đã đọc qua, nhưng chúng nó vẫn để dấu tích trong lòng ta và lọc sạch tư tưởng của ta. Vả, lời hay, ý tốt hơn hết là ở trong Kinh Thánh.
( Châm ngôn 13:12 ).
Khi sự trông cậy bị trì hoãn khiến chúng ta bị đau đớn, khi mà hoàn cảnh trái ngược với sự trông mong của chúng ta, trong những thời gian đó, chúng ta rất đau đớn.
Khi thùng hết gạo, ví hết tiền, con không sữa, chức vụ mệt mỏi, mất công việc làm, bạn bè xa lánh,
lúc đó chính là lúc thái độ của đức tin được bày tỏ.
Khi mọi sự không có theo cách chúng ta muốn, thì chúng ta có tiếp tục tin Chúa nữa không, hay chúng ta dơ lắm đấm hướng về trời và nói Chúa sao Chúa không làm điều con muốn?
Một là chúng ta tiếp tục tin cậy Chúa, hai là chúng ta bỏ cuộc, thất vọng, chán nản, ngã lòng, đau đớn, Chúa luôn dung sự hoạn nạn để thử rèn đức tin của chúng ta, khiến đức tin của chúng ta trở nên tăng trưởng, nếu không có sự hoạn nạn, thử thách xảy ra, chúng ta sẽ khó mà tăng trưởng đức tin và sự theo Chúa sẽ không có điều gì được xảy ra cả.
Chỉ có kinh thánh không thôi thì chưa đủ, nếu không áp dụng lời Chúa vào đời sống thì kinh thánh lời Chúa, chỉ là lý thuyết mà thôi. Có người nói: hãy đón nhận những hoạn nạn , thử thách như là món quà của ân điển Đức Chúa Trời ban cho để giúp cho đức tin được tăng trưởng.
Ví dụ 3 : Người chị em tại hội thánh bị gia đình chối bỏ, vì cớ niềm tin của mình.
Không phải khi chúng ta tin Chúa, thì đường đời của chúng ta lúc nào cũng, đều bằng phẳng, đều tốt đẹp
Gia cơ 1:2-3. “ Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, 3 vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục ”
“dầu hiện nay anh em vì sự thử thách trăm bề buộc phải buồn bã ít lâu; 7 hầu cho sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra.”. ( 1ph ierơ1:7 )
Cuộc đời Gióp nói với chúng ta rằng ông được sinh ra với đôi bàn tay mở ra. Mọi tài sản được Đức Chúa Trời đặt vào tay ông– Ngài không bao giờ nắm tay ông lại. Tài sản nầy là của Đức Chúa Trời khi Ngài đặt chúng vào và vẫn là của Đức Chúa Trời khi Ngài cất đi bất cứ lúc nào, theo thời điểm của Ngài.
Hãy xem Gióp bị cướp mất tài sản như thế nào. Ông mất mười người con bởi một một cơn gió nóng, hoặc bão từ sa mạc thổi tung nhà của người con cả, đè xuống trên họ. Ông mất bầy chiên và những người chăn do “lửa từ trời”, có thể là do sét đánh. Các công ty bảo hiểm gọi các sự kiện nầy là “thiên tai”. Chúng ta biết đây không phải là thiên tai mà do hành động của Satan, với sự cho phép của Đức Chúa Trời,
Nhưng Gióp n ói :
Chúa biết con đường tôi đi; khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng." (23:10). "Tôi Biết Rằng Đấng Cứu Chuộc Tôi Vẫn Sống ( Gióp 19:25 ).
Làm Chứng về Chức Vụ;
Chúa đã cho lời tiên tri, nhưng để được ứng nghiệm lời tiên tri đó, phải để chúa huấn luyện rèn thử rất nhiều.
Kêt luận: - kêu gọi.
- Áp Dụng vào đời sống.
Công Vụ 11: 19-26
“vì Ba-na-ba thật là người lành, đầy dẫy Thánh Linh và đức tin.
Bấy giờ rất đông người tin theo Chúa’’
Mục đích: Giúp phát triển phẩm hạnh của người tin theo Chúa.
Nhập đề: Chúa Giê-xu từng phán rằng; Chúng ta là muối của đất và ánh sáng của thế gian, và nếu muối mất mặn đi thì bị người đời đạp dưới chân.
Cuộc đời của mỗi người tin Chúa, đều có một cuộc đua, cuộc đua không ngừng nghỉ đó chính là ngày càng phải giống Đấng Christ hơn. giống Chúa là mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta.
Nếu không giống Đấng Christ thì bạn là ai cũng vô nghĩa, Trên Thiên đàng không chấm công mà chấm người giống Đấng Christ mà thôi.
Câu chuyện: Giống tên nhưng không giống nết.
Ngày xưa, trong đạo binh của vua Alexandre Le Grand có một tên lính trùng danh với vua, song ăn ở bậy bạ lắm. Vua gọi hắn đến, dạy rằng: “Ngươi khá sửa nết, bằng không, hãy đổi tên đi.” Tín đồ Đấng Christ chẳng nên làm thẹn danh tốt đẹp quý báu của Ngài. (Gia-cơ 2:7) Le Réveil.
Tại Hội Thánh An-ti-ốt dân chúng đã gọi các tín đồ là Cơ-rê-tiên có nghĩa người của Chúa. ( Thêm ý ).
Hôm nay chúng ta học về một nhân vật không được kinh thánh nói và nhắc nhiều đến, nhưng cuộc đời của ông để lại những phẩm chất đáng quý cho chúng ta và hội thánh ngày nay noi theo.
1. Ba-na-ba thật là người lành:
Tên của ông là Ba-na-ba, thường thì cái tên của một người nói lên tính cách của người ấy.
Tên Ba-na-ba có nghĩa là: “ Con của sự yên ủi ”. ông Ba-na-ba là một người luôn luôn yên ủi, khuyên bảo hay khích lệ người khác,
Ông thường nhìn thấy những vết nứt trong cuộc đời người khác và chữa lành nó, có người nói rằng: nếu bạn không thoa mỡ vào chỗ đau của người khác được, thì cũng đừng sát muối thêm vào. Ba-na-ba là người biết lấy cây đà trong mắt mình, thay vì lấy cái rằm trong mắt người khác. Ba-na-ba luôn nâng đỡ người yếu thế, và thất thế.
Ngày nay hội thánh cần có những người có cái đặc tính giống như Ba-na-ba, là người nâng đỡ, khích lệ, khuyên bảo người khác,
Bác sĩ luca người viết sách công vụ, cho chúng ta biết : Ba-na-ba Thật là người lành.
Ba- na-ba là một con người thiện lành, là một con người có tâm tính tốt, bản chất tốt.
Kinh thánh không nói nhiều đến chức vụ của Ba-na-ba, chúng ta không biết ông có giảng giỏi hay không, ông có quyền năng hay không, nhưng điều chúng ta biết được đó là: ông là một người thiện lành, có tâm tính tốt, là một con người luôn nâng đỡ, biết khích lệ người, thay vì làm rơi lệ người.
Chúng ta thường nghĩ rằng: lành hay tốt là điều bình thường, có khi chúng ta chỉ là người lành khi chúng ta đến Hội thánh, nhưng chưa chắc về nhà chúng ta đã là người lành, có khi chúng ta tỏ ra rất đạo đức trong những đám đông, nhưng trong nơi riêng tư thì sống đời sống tội lỗi.
Là người của Chúa, chúng ta cần phải có Tâm tính tốt, cần phải trở nên một người thiện lành, cần có phẩm hạnh tốt, Ba-na-ba là một người được đầy dẫy Đức Thánh linh và Đức tin, đầy dẫy ĐTL là rất quan trọng, và đầy đức tin cũng vậy, nhưng tâm tính tốt, bản chất tốt, là một người lành còn quan trọng hơn,
Quan trọng không phải là quyền năng, dù có quyền năng đuổi quỷ trị bệnh hay không không phải là vấn đề, không có nó cũng không sao? Quan trọng chúng ta có phải là một con người có tâm tính tốt, một con người thiện lành hay không?
Tại sao Lu-ca không đặt đầy dẫy ĐTL hay Đức tin đứng trước mà lại đặt lành lên trước, vì khi chúng ta là người thiện lành, người có tâm tính tốt, là một con người tốt, thì sự đẫy dẫy DTL và đức tin cũng đến theo.
Thánh linh không ban ân tứ và đổ đầy trên con người có tâm tính xấu và bản chất xấu.
Câu chuyện: phierơ và Giăng đến thành sa-ma-ri đặt tay trên các môn đồ và các môn đồ nhận được đầy dẫy ĐTL.
Có một người tên là Simôn thấy các sứ đồ đặt tay và mọi người được đầy dẫy ĐTL, bèn lấy bạc dâng cho các sứ đồ mà nói rằng: “Cũng hãy cho tôi quyền phép ấy, để tôi đặt tay trên ai thì nấy được nhận lấy Đức Thánh Linh. 20 Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: Tiền bạc ngươi hãy hư mất với ngươi, vì ngươi tưởng lấy tiền bạc mua được sự ban cho của Đức Chúa Trời! 21 Ngươi chẳng có phần hoặc số trong việc nầy; vì lòng ngươi chẳng ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời”.
Trong câu 13 si môn cũng đã tin Chúa, cũng đã làm lễ báp têm, nhưng ông không được đổ đầy ĐTL như bao người khác, vì long ông chẳng ngay thẳng trước mặt ĐCT, ông không phải là một con người thiện lành, ông không phải là một người có tâm tính tốt, nên ông đã không nhận được điều ông muốn.
Đavít nói trong Thi-Thiên 4: 3 “ Phải biết rằng Đức Giê-hô-va đã để riêng cho mình người nhân đức.”
2. Ba-na-ba là người đầy dẫy Đức Thánh Linh.
Chúng ta nghĩ rằng: “ Việc đầy dẫy thánh linh đến trên những tầng lớp như người đứng đầu giáo hội, hay chỉ các mục sư, các giáo sư, nhưng Ba-na-ba đều không phải là những Mục sư, giáo sư, hoặc Giáo hội trưởng gì cả, ông chỉ là một trong những môn-đồ mà thôi.
Có khi những người ở trong Ban bệ lại không được đầy dẫy thánh linh, việc đầy dẫy thánh linh chẳng bao giờ liên hệ đến chức vụ cao thấp gì cả.
việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến một tấm lòng thiện lành, có tâm tính tốt, bản chất tốt.
có Thánh linh thì là việc nhưng có đầy dẫy thánh linh lại là việc khác, việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến việc chúng ta có hoàn toàn vâng phục, vâng lời hay không mà thôi.
Khi vâng phục cách trọn vẹn chính mình, và đi theo ý chỉ Ngài, thì lúc đó chúng ta kinh nghiệm sự đầy dẫy thánh linh.
Chúng ta không thấy Ba-na-ba làm nhiều phép lạ, kinh thánh không nói ông đuổi quỷ hay chữa lành bệnh tật gì cả, ấy thế mà ông lại được đầy dẫy thánh linh. Như vậy đầy dầy thánh linh không phải làm nhiều phép lạ xảy ra, chỉ đơn giản là chúng ta làm những gì Chúa muốn chúng ta làm và vâng lời cách trọn vẹn, đó là đầy dẫy thánh linh.
Bên cạnh đó việc đầy dẫy thánh linh liên quan đến mối liên hệ của người ấy với Chúa, nếu không khao khát, không mong muốn thì không bao giờ được đầy dẫy thánh linh.
Chúa Giê-xu phán:
“Ngày trọng thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống. 38 Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh thánh đã chép vậy. 39 Ngài phán điều đó chỉ về Đức Thánh Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy ” ( Giăng 7:37-39 ).
Đavít nói:
Tôi giơ tay lên hướng về Chúa;
Lòng tôi khát khao Chúa như đất khô khan vậy.( thi-thiên 143:6 )
Vì Ngài làm cho lòng khao khát được thỏa thích,
Khiến cho hồn đói được đầy dẫy vật tốt. ( thi thiên 107:9).
Bí quyết để nhận được đầy dẫy Đức Thánh linh là : Khao khát Chúa và khao khát mối quan hệ mật thiết với Chúa mỗi ngày. Điều khác nhau giữa cơ đốc nhân trưởng thành và một cơ đốc nhân chưa trưởng thành là: Cơ Đốc Nhân chưa trưởng thành chỉ tìm kiếm bàn tay của Chúa là những lợi ích được Ngài đem lại, còn Cơ Đốc nhân trưởng thành thuộc linh là tìm kiếm chính mặt ĐCT và than vị của Ngài.
Ví Dụ: Môi se xin cho được nhìn sự vinh hiển của Ngài, còn dân sự xin bánh, xin nước.
- Có một người được đầy dẫy Đức Thánh linh từ khi lúc tám tuổi.
- Chúng ta không được biến đổi bởi chứng kiến các phép lạ và dấu kỳ,hoặc tham dự những buổi nhóm có đông người, chỉ kinh nghiệm ở phòng cao mới có thể biến đổi chúng ta mà thôi. một kinh nghiệm cá nhân với Chúa Giê-xu qua Chúa Thánh Linh.
- Làm chứng về cuộc đời mình.
- Làm chứng về cuộc đời trước và sau khi ĐTL giáng lâm.
Hãy để Chúa Thánh linh có toàn quyền tể trị trên đời sống chúng ta, để cho sự hiện diện của Ngài luôn trong đời sống chúng ta.
- Đavít nói: tôi hằng để Đức Chúa trời trước mặt tôi luôn luôn”
2. Ba-na-ba là người đầy đức tin.
Tác giả Thư Hê-bơ-rơ 11:6 nói rằng: Không có đức tin thì không thể nào sống đẹp lòng Đức Chúa Trời. Vì người nào muốn đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng Ngài có thật và Ngài là Đấng ban thưởng cho những người tìm kiếm Ngài.
Biết Kinh Thánh là điều rất quan trọng, vì nó xây dựng đức tin của chúng ta.
Phao lô nói trong Rô-ma 10:17: Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.
Đức tin đến khi chúng ta nghe và học lời Chúa, khi tấm lòng đầy ắp lời Chúa, đồng thời đức tin cũng tăng theo.
Phao lô nói trong Cô-lô-se 3: 16
“Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan.”
Cả kinh thánh có1189 đoạn, cựu ước có 929 đoạn, tân ước có 260 đoạn. vào thời của ti mô thê chưa có kinh thánh tân ước, nên tất cả những gì timôthê có là 929 đoạn kinh thánh cựu ước, và kinh thánh lúc đó chưa phổ thông như ngày nay, ngày nay chúng ta có tới 1189 đoạn kinh thánh, và ít nhất mỗi người có một quyển kinh thánh riêng.
Nhưng mấy ai trân quý kinh thánh, mấy ai biết giá trị cao quý của nó, mấy ai tin kinh thánh là lời Đức Chúa Trời, và mấy ai đã sống với những gì kinh thánh nói.
sở dĩ con cái Chúa ngày nay đức tin yếu kém, rễ lằm bằm, oán trách trời và người, không đạt đến chỗ tốt nhất của phước hạnh, vì cớ họ không tin kinh thánh, không đọc kinh thánh, không hiểu kinh thánh.
Năm 1958-1959 tại trung Quốc, trong cuộc cách mạng văn hoá đã xảy ra, và những Cơ Đốc nhân đã phải mất sự sống, để bảo vệ quyển kinh thánh nhàu nát. Có người đã mua quyển kinh thánh chép tay từ sách Rô-ma 12 đến sách khải huyền chương 11 lấy một chiếc xe đạp, chiếc xe đạp thời bấy giờ bằng một chiếc ô-tô bây giờ, trong phạm vi 25 cây số mới có được quyển kinh thánh chép tay, cứ mỗi buổi nhóm, họ đã chuyền tay nhau và nâng liu trân trọng, quyển kinh thánh đã bị thấm ướt bởi nứơc mắt.
Chính quyển kinh thánh nhàu nát đã thổi một luồng sinh khí của đức tin vào trong mỗi cơ đốc nhân tại trung quốc.
Một người Ả-rập bảo con rằng: -Con ơi, ra giếng múc nước đầy rổ này cho ta. Đứa con vâng theo. Nhưng khi trở về nó nói rằng: -Thưa cha, con làm theo lời cha, nhưng nước chẳng ở nguyên trong rổ. Thật thế, nhưng rổ đã sạch hơn biết mấy! Cha đáp: -Chúng ta không thể nhớ hết những điều hay, ý tốt đã đọc qua, nhưng chúng nó vẫn để dấu tích trong lòng ta và lọc sạch tư tưởng của ta. Vả, lời hay, ý tốt hơn hết là ở trong Kinh Thánh.
( Châm ngôn 13:12 ).
Khi sự trông cậy bị trì hoãn khiến chúng ta bị đau đớn, khi mà hoàn cảnh trái ngược với sự trông mong của chúng ta, trong những thời gian đó, chúng ta rất đau đớn.
Khi thùng hết gạo, ví hết tiền, con không sữa, chức vụ mệt mỏi, mất công việc làm, bạn bè xa lánh,
lúc đó chính là lúc thái độ của đức tin được bày tỏ.
Khi mọi sự không có theo cách chúng ta muốn, thì chúng ta có tiếp tục tin Chúa nữa không, hay chúng ta dơ lắm đấm hướng về trời và nói Chúa sao Chúa không làm điều con muốn?
Một là chúng ta tiếp tục tin cậy Chúa, hai là chúng ta bỏ cuộc, thất vọng, chán nản, ngã lòng, đau đớn, Chúa luôn dung sự hoạn nạn để thử rèn đức tin của chúng ta, khiến đức tin của chúng ta trở nên tăng trưởng, nếu không có sự hoạn nạn, thử thách xảy ra, chúng ta sẽ khó mà tăng trưởng đức tin và sự theo Chúa sẽ không có điều gì được xảy ra cả.
Chỉ có kinh thánh không thôi thì chưa đủ, nếu không áp dụng lời Chúa vào đời sống thì kinh thánh lời Chúa, chỉ là lý thuyết mà thôi. Có người nói: hãy đón nhận những hoạn nạn , thử thách như là món quà của ân điển Đức Chúa Trời ban cho để giúp cho đức tin được tăng trưởng.
Ví dụ 3 : Người chị em tại hội thánh bị gia đình chối bỏ, vì cớ niềm tin của mình.
Không phải khi chúng ta tin Chúa, thì đường đời của chúng ta lúc nào cũng, đều bằng phẳng, đều tốt đẹp
Gia cơ 1:2-3. “ Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, 3 vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục ”
“dầu hiện nay anh em vì sự thử thách trăm bề buộc phải buồn bã ít lâu; 7 hầu cho sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra.”. ( 1ph ierơ1:7 )
Cuộc đời Gióp nói với chúng ta rằng ông được sinh ra với đôi bàn tay mở ra. Mọi tài sản được Đức Chúa Trời đặt vào tay ông– Ngài không bao giờ nắm tay ông lại. Tài sản nầy là của Đức Chúa Trời khi Ngài đặt chúng vào và vẫn là của Đức Chúa Trời khi Ngài cất đi bất cứ lúc nào, theo thời điểm của Ngài.
Hãy xem Gióp bị cướp mất tài sản như thế nào. Ông mất mười người con bởi một một cơn gió nóng, hoặc bão từ sa mạc thổi tung nhà của người con cả, đè xuống trên họ. Ông mất bầy chiên và những người chăn do “lửa từ trời”, có thể là do sét đánh. Các công ty bảo hiểm gọi các sự kiện nầy là “thiên tai”. Chúng ta biết đây không phải là thiên tai mà do hành động của Satan, với sự cho phép của Đức Chúa Trời,
Nhưng Gióp n ói :
Chúa biết con đường tôi đi; khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng." (23:10). "Tôi Biết Rằng Đấng Cứu Chuộc Tôi Vẫn Sống ( Gióp 19:25 ).
Làm Chứng về Chức Vụ;
Chúa đã cho lời tiên tri, nhưng để được ứng nghiệm lời tiên tri đó, phải để chúa huấn luyện rèn thử rất nhiều.
Kêt luận: - kêu gọi.
- Áp Dụng vào đời sống.