Đề tài: Bí Quyết Đề Nhận Được Chiến
Thắng
Kinh Thánh: Xuất-ê-díp-tô-ký 17:8-16
Nhập đề:
Hôm nay, chúng ta nhìn lại cuộc hành
trình đi ra khỏi Ai-cập của dân Y-sơ-ra-ên, khởi sự vượt biển đỏ, với cây gậy
của Đức Chúa Trời trong tay Môi se đã dơ lên, Y-sơ-ra ên đi qua biển đỏ như đi
trên đất khô. Còn các ngựa và lính kị của Pha-ra-ôn đều chết chìm cả thảy.
Khi họ vượt qua biển đỏ - Môi se và dân
sự đã dâng lên Chúa một bài ca, một bài ca hào hùng, oanh liệt không phải do
công trạng, nỗ lực của họ mà là lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Bài ca này
được ghi lại trong Xuất-ê-díp-tô-ký 15.
Họ tiếp tục cuộc hành trình của mình
liên tục ba ngày trong đồng vắng, họ đối diện với một nan đề là: kiếm không
được nước, họ đối diện với một dòng nước đắng. Họ bắt đầu oán trách Môi se.
Lại một lần nữa, họ kinh nghiệm được
quyền năng phép lạ của Ngài đối cùng họ, Ngài đã làm cho dòng nước đắng trở
thành dòng nước ngọt qua việc ném một cây gỗ xuống dòng sông.
Ngài dẫn họ đến Ê-lim nơi có mười hai
suối nước, dân sự đã đóng trại tại đây và được no lê thỏa nguyện.
Đúng như lời Chúa đã phán trong
Ngài sẽ khiến nước chảy trong sa mạc.
Cao điểm của sự lằm bằm, oán trách là
tại đồng vắng Sin về việc họ sợ chết đói vì không có gì ăn, họ nói trong Xuất
16:2 rằng:
Đức Chúa Trời đã nghe thấy sự lằm bằm.,
oán trách của dân sự và Ngài đã cho mưa những bánh và ma-na rơi xuống cho họ ăn
được no lê, dư dật.
Đó là những nan đề mà dân Y-sơ-ra-ên đã
đối diện với nan đề về: Nhu cầu, cơm ăn, áo mặc, nước uống.
Mỗi khi họ đối diện với những nhu cầu
khó khăn thì họ đều lằm bằm, oán trách, kêu rêu Đức Chúa Trời. họ nghi ngờ về
sự chăm sóc và thành tín của Ngài. Họ là những người rất nhanh và mau quên ân
huệ của Chúa.
Đây cũng có thể là hình ảnh của mỗi
chúng ta ngày nay, khi nan đề và nhu cầu bị khan hiếm, cạn kiệt, chúng ta rất
dễ lằm bằm, oán trách Chúa phải không?
Tại sao tôi là cái của Ngài mà Ngài lại
để tôi thiếu thốn, tại sao tôi là thành viên trong Hội Thánh mà sao Hội Thánh
không quan tâm? Chúng ta thường đưa ra rất nhiều lý do để đổ lỗi cho Đức Chúa
Trời, cho mọi người xung quanh. Đây cũng chính là hình ảnh và nan đề của chúng
ta ngày này.
Chúa Giê xu cũng giảng bài giảng trên
núi phước lành rằng: “Ấy vậy,
các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì? 32 Vì mọi điều đó, các dân
ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng
những điều đó rồi. 33 Nhưng trước hết, hãy tìm
kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các
ngươi mọi điều ấy nữa. 34 Vậy, chớ lo lắng chi về ngày
mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.” ( Ma-thi-ơ 7:31-34)
Lần này, dân Y-sơ-ra-ên không phải đối
diện với những nhu cầu như bánh và nước nữa, nhu cầu của họ đã được Cha trên
trời chăm sóc. Và bây giờ họ phải đối diện với một kẻ thù, một kẻ thù gian ác
và hung dữ là A-ma-léc chuyên cướp bóc.
1/. Chọn Những Tráng Sĩ ( 17:9)
Đề chiến thắng dân A-ma-léc hung hãn,
cướp bóc thì đòi hỏi phải có những con người là những tráng sĩ mạnh mẽ, và đầy
sự can đảm.
Đây chính là điều Môi se đã nói với
Giô-suê đi chọn lựa những tráng sĩ.
Tráng sĩ là những người can đảm, không
khiếp sợ quân thù, tráng sĩ là những người sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ tài
sản, con người và lãnh thổ họ sẽ đến.
Minh họa:
Mấy ngày nay, Tivi, đài báo, truyền
thông đại chúng luôn đưa tin cập nhật về tình hình nóng tại biển đông giữa Việt
Nam
và Trung Quốc. Trung Quốc đã đưa đến hiện trường 80 tàu các loại tham gia bảo
vệ, phục vụ hoạt động giàn khoan HD 981. Ngày 8/5 vừa rồi tàu của Trung Quốc đã
đâm vào 8 tàu của VN làm hư hại nặng nề và khiến 6 người khác bị thương.
Trước tình hình biển đông càng ngày căng
thẳng leo thang, nếu có chiến sự xảy ra, chắc chắn chúng ta sẽ chọn lựa những
tráng sĩ không chỉ có sức lực, nhưng có lòng gan dạ, can đảm và anh dũng để
chiến đấu.
Kẻ nhát sợ không thể chiến đấu được.
Chúng ta nhớ trong cuộc chiến của dân
Phi-li-tin với dân Y-sơ-ra-ên, Gô-li-át một tên khổng lồ cầm gươm giáo đến
thách thức đe dọa Y-sơ-ra-ên, ngày nào hắn cũng hò hét, thách đấu.
Kinh Thánh nói trong I Sa-mu-ên 17:24-25
rằng: “Hết thảy người
Y-sơ-ra-ên thấy người nầy, đều chạy trốn và run sợ lắm. Mọi người Y-sơ-ra-ên
nói: 25 Các ngươi có thấy người đó
xơm tới chăng? Hắn đến đặng sỉ nhục Y-sơ-ra-ên. Nếu ai giết được hắn, thì vua
sẽ ban thưởng nhiều của cải, gả con gái mình cho người đó, và miễn xâu thuế cho
nhà cha người ấy trong Y-sơ-ra-ên.”
Đa-vít thưa với Sau-lơ rằng: Xin chớ ai
ngã lòng vì cớ người Phi-li-tin kia! Kẻ tôi tớ vua sẽ đi đấu địch cùng hắn. 33 Sau-lơ đáp cùng Đa-vít rằng:
Ngươi chẳng thế đi đấu địch cùng người Phi-li-tin kia, vì ngươi chỉ là một đứa
con trẻ, còn hắn là một tay chiến sĩ từ thuở còn thơ. 34 Đa-vít tâu cùng Sau-lơ rằng:
Khi tôi tớ vua chăn chiên của cha mình, hễ có sư tử hay là con gấu đến tha một
con chiên của bầy,35 thì tôi đuổi theo, đánh nó,
rứt con chiên khỏi miệng nó; hễ nó cất lên cự tôi, tôi nắm râu nó, đánh và giết
nó đi. 36 Tôi tớ vua đã đánh chết con
sư tử và con gấu, vậy thì người Phi-li-tin không chịu phép cắt bì kia cũng sẽ
đồng số phận với chúng nó; vì hắn đã sỉ nhục các đạo binh của Đức Chúa Trời
hằng sống. 37 Đa-vít lại nói: Đức
Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu, ắt sẽ giải cứu tôi
khỏi tay người Phi-li-tin kia. Sau-lơ đáp rằng: Hãy đi, nguyện Đức Giê-hô-va ở
cùng ngươi!
Các anh của Đa-vít là những chiến sĩ
nhưng là chiến sĩ khiếp vía, hoảng hồn, chưa đánh đã thất bại. Chưa đánh đã
chạy chốn.
Đây không phải những người lính mà Môi
se muốn chọn lựa, Môi se bảo với Giô-suê là hãy chọn lấy những tráng sĩ, những
người biết chiến đấu và đầy can đảm.
Trong Sách Dân số ký 13. Môi se đã sai
mười hai thám tử đi do thám vùng đất sắp chiếm đóng. Mười hai người thám tử này
là những người làm trưởng và đại diện cho mười hai chi phái.
Môi se căn rặn: “ Vậy, Môi-se sai đi do thám xứ
Ca-na-an, và dặn rằng: Từ đây hãy lên Nam phương, và vào miền núi; 18 rồi sẽ thấy xứ ra sao, dân
sự ở đó nếu mạnh yếu thể nào, nếu số ít hay nhiều; 19 xứ dân đó ở thể nào, nếu tốt
hay xấu; các thành dân đó ở làm sao, hoặc chỉ những nơi đóng trại hay là đồn
lũy; 20 đất ra làm sao, nếu màu mỡ
hay là xấu, có cây cối hay là không. Hãy can đảm và hái lấy trái cây xứ đó. Bấy
giờ nhằm mùa nho sớm.”
Các người đi do thám xứ trong bốn mươi
ngày trở về. 26 Tới rồi, bèn đến cùng
Môi-se, A-rôn và cả hội dân Y-sơ-ra-ên, trong đồng vắng Pha-ran, tại Ca-đe, mà
thuật lại mọi sự cho hai người và cả hội chúng nghe, cùng đưa cho xem hoa quả
của xứ.
27 Vậy, các người ấy thuật cho Môi-se rằng: Chúng tôi đi đến xứ mà người đã sai chúng tôi đi; ấy quả thật một xứ đượm sữa và mật, nầy hoa quả xứ đó đây. 28 Mà, dân sự ở trong xứ nầy vốn mạnh dạn, thành trì thật vững vàng và rất lớn; chúng tôi cũng có thấy con cái của A-nác ở đó. 29 Dân A-ma-léc ở miền Nam, dân Hê-tít, dân Giê-bu-sít, và dân A-mô-rít ở trong núi; dân Ca-na-an ở gần biển và dọc dài theo mé Giô-đanh.
Ca-lép bèn làm cho dân sự, đương lằm bằm
cùng Môi-se nín lặng đi, mà nói rằng: Chúng ta hãy đi lên và chiếm xứ đi, vì
chúng ta thắng hơn được.
Cả Ca-lép và Giô suê là những tráng sĩ,
đây là những con người sẵn sàng chiến đấu, dù A-ma-léc hay dù cho giống dân
A-nác giềng giàng cao lớn.
Khi Đức Chúa Trời muốn giải cứu dân
Ysơraên khỏi sự hà hiếp tàn bạo của dân Ma-đi-am thì Ngài cũng bảo Đại tướng
Ghê-đi-ôn tuyển lựa tráng sĩ.
“Ghê-đê-ôn cần một đội quân để đánh bại
Ma-đi-an, ông tập trung một lực lượng chiến đấu lên đến 32.000 chiến sĩ (7:3).
Chúa Giê-hô-va nói rằng đội quân nầy quá đông! Nếu thắng, họ sẽ giành lấy sự
khen ngợi cho chính họ (7:2). Vì vậy, Ghê-đê-ôn nói rằng "ai là người sợ
hãi run rẩy, khá trở về khỏi núi Ga-la-át!", có khoảng 22.000 người nhân
cơ hội nầy đã bỏ về (7:3). Cảnh hài hước nầy chấm dứt, Ðức Giê-hô-va phán cùng
Ghê-đê-ôn rằng hãy còn quá đông (7:4). Một cuộc thử nghiệm kỳ lạ đã giảm quân
số nầy xuống còn 300 người. Những người uống nước từ lòng bàn tay thì được
chọn, còn những ai cúi đầu xuống dòng nước mà uống thì bị trả về nhà (7:5-6).
Ghê-đê-ôn được để lại cho 300 lính, là những người không liếm nước như chó
(7:7). Lực lượng ứng chiến dũng mãnh nầy sẽ chinh phục dân Ma-đi-an.” ( Các quan xét 7:5-8)
Chỉ có 300 người còn lại! Đức Chúa Trời
bảo Ghê-đê-ôn với số người nầy chàng sẽ đánh thắng kẻ thù! Một ít người nam hay
người nữ biết dâng mình cho Đức Chúa Trời có thể làm được nhiều việc cho Nước
Trời hơn là cả một đạo binh Cơ đốc nhân có tấm lòng nửa vời, cấp độ đầu phục
của họ thật là thấp! Đức Chúa Trời không bao giờ có ấn tượng với số lượng hay
tài năng ... Ngài có ấn tượng với chất lượng và sự phục vụ!
Kinh thánh gọi quý vị là chiến sĩ của
Chúa Jêsus Christ, có lời của bài thánh ca: Ta là tinh binh của Jesus luôn ca
bài đắc thắng muôn thu.
Muốn thắng quân thù, muốn cho Hội thánh
được phấn hưng mỗi quý vị phải là tráng sĩ, là tinh binh của Chúa. Người chiến
sĩ quên mình ra sa trường chiến đấu dành độc lập tự do an ninh cho xứ sở của
mình, thì phải quên mình, họ chịu khổ thể nào thì chúng ta là tráng sĩ thuộc
linh cũng phải như vậy.
Nếu quý vị ông bà anh chị em đặt địa vị
mình trong lúc Giô-suê lựa tráng sĩ chiến đấu và Ghê-đi-ôn lựa tráng sĩ cứu
nước. Qúy vị anh chị em muốn đứng vào hạng nào? Tráng sĩ được lựa chọn, hay
tráng sĩ là người bị đuổi về? Ai muốn làm tráng sĩ? Hãy quên mình, hãy chịu
khổ, quên mình như Chúa dạy rằng: "Ai muốn theo ta hãy quên mình vác thật
tự giá mình mà theo ta, chịu khổ như Phao-lô khuyên Ti-mô-thê rằng: "Hãy
cùng ta chịu khổ như người lính giỏi của Đức Chúa Jêsus Christ." (II
Ti-mô-thê 2:3) Tiếc thay và buồn thay, hôm nay lắm con dân Chúa muốn làm tráng
sĩ cho Chúa lắm chớ, không chừng muốn danh mình được xướng lên trước nhứt, song
than ôi họ không quên mình được, không chịu khổ vì Chúa được. Miệng nói hy
sinh, có khi rơi lệ vì tiền đồn của Hội thánh nhưng qua giờ phút ấy, họ là
khách bàng hoan không có tinh thần chiến đấu chút nào.
Các tráng sĩ Ysơraên khi xưa đưa tay
lên, tôi xin đi, tôi có sức mạnh, tôi ghét A-ma-léc thương dân Ysơraên, và cũng
phải như vị anh hùng dân tộc Việt Nam Trần Quốc Tuấn nói rằng :"Nếu bệ hạ
muốn đầu hàng quân giặc Tàu. Ôi trước hết xin chém đầu thần trước đã, chừa thần
sống không thể nào chịu nhìn gian sơn nước Việt bị giày xéo dưới gót giày xâm
lăng tham ô của quân tàu."
Kính thưa quý vị, Một tráng sĩ giỏi là
người dám hy sinh mà không sợ mất mát, cho dù mất đến cả sinh mạng của mình.
Một chiến sĩ giỏi là người dám nín chịu,
cho dù phải bị hàm oan.
Người chiến sĩ giỏi dám yêu thương, cho
dù không được bù dắp trở lại. Người chiến sĩ dám nhọc nhằn lao khổ mà không sợ
uổng công, phí sức. Người ra trận dám trao tặng hoặc ban cho mà không sợ bị mất
mát.
Người tốt dám đối diện với cuộc đời đầy
chông gai cách vô tư mà không sợ bị tổn hại. Người tốt lấy công tâm mà cư xử
cho dù quyền lợi chính mình hoặc gia đình mình phải chịu thiệt thòi.
Người chiến sĩ của Chúa dám tha thứ cho
dù sự tha thứ đó có thể dẫn đến sự hiểu lầm.
Người lính giỏi của Chúa là người luôn
biết coi người khác như tôn trọng hơn mình.
Uớc gì trong Hội thánh Chúa hiện nay có
nhiều người như vậy. Tôi xin sẵn sàng vì Chúa, tôi là tráng sĩ của Chúa. Tôi là
kẻ từng trãi nhiều, tôi có sức tôi là rường cột của Hội thánh. Tôi xin vì nhà
Chúa để chiến đấu, phục vụ, vì công việc Chúa nở nào tôi nhìn thấy nhà Chúa bị
xiêu tó.
II. Nhờ Môi-se Cầm Gậy Chúa Giơ Lên.
Khác với Đa-vít, trong khi dân U sơ ra
ên ra chiến trận thì Đa-vít nhàn rỗi ở nhà, đi rạo trên sân thượng nhìn thấy vợ
của U-ri đang tắm rất đẹp và cho người bắt nàng về để ăn ở cùng mình. Kể từ lúc
đó ông rơi vào dối dắm, Đức Chúa Trời phải sửa phạt ông cách nặng nề.
Con Môi se nói với dân sự rằng: Ngày mai
ta sẽ đứng nơi đầu nổng. không phải là đứng xem mà là đứng để dơ cây gậy của
Đức Chúa Trời biểu tượng cho quyền năng của Đức Chúa Trời.
Môi se biết rằng: Dân y sơ ra ên có thể
có chiến sĩ giỏi, có thể có những quân sư giỏi nhưng nếu không có quyền năng
của Đức Chúa Trời thì tất cả đều thất bại mà thôi.
Và đây cũng là điều Chúa Giê xu đã phán
dạy chúng ta: Ngoài ta các ngươi chẳng làm chi được
Câu 11 chép: "vả, hể đương khi
Môi-se giơ tay lên, thì dân Ysơraên thắng hơn
" Môi-se giơ tay lên trong tay có
cầm gập của Đức Chúa Trời; có mấy lý do nầy: 1) tỏ ra Môi-se hướng về Chúa.
Môi-se quyết định và sẵn sàng cùng dân sự chiến đấu. Nói về Môi-se hướng về
Chúa quyết định sẵn sàng cùng dân sự chiến đấu không ai coi, vì đó là bổ phận
của nhà lãnh đạo Môi-se, lẽ dĩ nhiên Môi-se không nỡ nào thấy dân Ysơraên bị
cướp bóc, ông phải lên cao cầm gậy Đức Chúa Trời, là quyền phép làm cho ông khi
gặp Ngài lần thứ nhứt, gậy nầy quyền phép làm cho Pha-ra-ôn và quần thần khiếp
vía kinh hồn, tâm can rối loạn. Bây giờ ông cầm gậy nầy hướng về Chúa cầu
nguyện. Bởi Môi-se đã thuộc lòng lời Chúa dạy dỗ. Hãy cầu Nguyện như chúng ta
hôm nay thuộc lòng câu Kinh thánh này: "Trong cơn gian truân hãy kêu cầu
ta, ta sẽ giải cứu người, và người sẽ ngợi khen ta." (Thi thiên 50:15)
Môi-se cầu nguyện và cầu nguyện, trông cuộc chiến đấu sắp chấm dứt phần thắng
thuộc về dân Ysơraên. Trong Thánh kinh Chúa cũng khuyên qúy vị hãy giơ tay lên
trời, mà cầu nguyện chép trong (I Ti-mô-thê 2:8) " Vậy, ta muốn những
người đàn ông đều vơ tay thánh sạch lên trời mà cầu nguyện khắp mọi nơi, chớ có
giận dữ và cải cọ." Qúy vị là con cái của Chúa phải luôn luôn hướng về
Ngài dầu biết rằng sự chiến thắng A-ma-léc là do sự chiến đấu anh dũng của các
tráng sĩ, song nếu không có tay Môi-se giơ lên, nếu không có lời cầu nguyện
hướng về trời và cầu nguyện của con cái Ngài rất dể bị thất bại.
Qúy vị muốn có một bí quyết đắc thắng
tội lỗi qua sự cầu nguyện thì thì quý vị hãy hướng về trời, cầu nguyện cho
nhau, cầu nguyện cho công việc Chúa, quý vị khá ngợi khen Ngài. Có ai chưa biết
hướng về trời, chưa biết giơ tay thánh sạch lên trời cầu nguyện, hãy cậy ơn
Chúa làm đi. Hoặc tay quý vị đang vấn vương tội lỗi, mùi ô uế trần tục chăng?
Xin Chúa giúp quý vị có tay thánh sạch, làm công việc Chúa, vì anh em. Quý vị,
và chính quý vị cương quyết giơ tay lên hướng về trời cầu nguyện với Chúa, Chúa
sẽ nhậm lời chúng ta. Qúy vị khá biết rằng: Qúy vị thắng tội lỗi ma quỉ, bản
ngã của qúy vị hay không đều do quý vị giơ tay lên trời cầu nguyện hay không là
do quý vị. Cuộc đời chúng ta muốn thành công hãy đến với Chúa là bí quyết duy
nhất. Bất di bất dị là sự cầu nguyện. Chúa Jêsus đã cầu nguyện để trách sự cám
dỗ của Satan tại trên núi. Nguyện Chúa Ngài ban cho quý vị bí quyết này để đắc
thắng tội lỗi và gia đình chúng ta sẽ được phước.
Đến bước thứ ba trong sự dạy dỗ của khúc
sách nầy. Chúng ta thấy tình yêu thương giúp đỡ và sự lo lắng chung Chúa rất
cần bởi sự hiệp một của quý vị.
III. Nhờ A-rôn và Hu-rơ Đỡ Tay Môi-se.
Câu 12: "Tay Môi-se mỏi, A-rôn và
Hu-rơ bèn lấy đá kê cho người ngồi, rồi ở hai bên đỡ tay người lên; Tay người
chẳng lay động cho đến khi mặt trời lặn." Việc làm của A-rôn và Hu-rơ thật
rất xứng đáng.
Quý vị chú ý mấy chữ: "Tay Môi-se mỏi," chứng tỏ Môi-se giơ tay lên vì dân sự
Chúa đã lâu rồi, và lại sức của Môi-se hữu hạn như các người khác, cho nên phải
mỏi. Ban đầu Môi-se hăng hái lắm, việc làm cặp theo đúng với lòng ao ước, tay
ông giơ lên mạnh mẻ lắm, vững vàng lắm! Song đã lâu rồi dầu muốn dầu không xác
thịt vẫn mệt hơn tinh thần.
A-rôn và Hu-rơ nhìn thấy khi Môi-se
thẳng tay lên là khi Ysơraên thắng và khi nào tay từ từ xui xuống là lúc
Ysơraên bại trận. Nếu tình trạng nầy cứ để vậy chắc chắn A-ma-léc giết chết vô
số dân Ysơraên. Thế thì, vì lòng yêu anh em và biết bổn phận của mình, nên hai
người lập tức thay đổi nhau nâng tay Môi-se lên không để xui xuống nữa, vì cớ
đó dân Ysơraên toàn thắng.
Khúc Kinh thánh nầy dạy quý vị và tôi
đều gì? Chúng ta phải có tinh thần như tinh thần của A-rôn và Hu-rơ, phải nhìn vào anh em mình và phải
biết suy xét sức lực của loài người, là sức lực có giới hạng, sự hy sinh có
giới hạng, dầu tinh thần không xui tay xuống song không thể được, xác thịt đã
mỏi quá rồi.
Ước mong Hội thánh Chúa chung khắp cả,
nhứt là Hội thánh chúng ta tại đây. Có nhiều A-rôn và Hu-rơ biết xét nét sức
lực của anh em mình, vì danh Chúa hầu việc Chúa tiếp tay giúp đỡ. Môi-se giơ
tay lên xin Chúa cho thắng A-ma-léc, đâu
phải sự an ninh vui sướng chỉ một mình ông hưởng. Toàn dân Ysơraên hưởng, và có
lẽ họ vui mừng hơn ông, nhưng đến khi tay ông mỏi chỉ có A-rôn và Hu-rơ giúp
đỡ.
Đừng để nhiều người như Mi-ri-am hay là
Phierơ lúc cang Chúa thật là nguy hiểm cho công việc Ngài. Thánh Kinh chép:
"Thì anh em hãy hiệp ý với nhau, đồng tình yêu thương, đồng tâm, đồng tư
tưởng, mà làm cho tôi vui mừng trọn vẹn."(Philíp 2:2); (Philíp 2:19-20)
" Vả, tôi mong rằng nhờ ơn Đức Chúa Jêsus, kíp sai Ti-mô-thê đến cùng anh
em, để tới phiên tôi, tôi nghe tin anh em, mà được yên lòng. Thật vậy tôi không
có ai như người đồng tình với tôi để thật lòng lo về việc anh em". Quý vị
phải có tấm lòng thật để lo công việc Chúa và giúp đỡ Hội thánh Chúa tại đây.
Hầu cho Tin lành được tấn tới đó là một điều quý giá trước mặt Đức Chúa Trời.
Mi-ri-am là chị ruột của Môi-se, đáng ra
bà thấy Môi-se em mình làm lãnh tụ lo cho dân của Đức Chúa Trời thì bà lớn tiếng
ngợi khen Chúa mới phải, dầu không phải chị em ruột hay người khác gia tộc cũng
nên ngợi khen Chúa, vì có người gánh vác công việc Chúa. Đàng nầy Mi-ri-am
không mừng còn trái lại ganh tị, nói hành nói xấu Môi-se. "Bộ Chúa chỉ
dùng một mình Môi-se sao? Ta há chẳng có tài hơn, mưu luận nhiều hơn nó
sao?" Ôi ! Kết quả Mi-ri-am mang đầy bệnh phung anh em ơi, chị em ơi, qúy
vị ơi. Nguyện Chúa giúp đỡ quý vị làm được như A-rôn và Hu-rơ thì làm, bằng
chẳng vậy quý vị không nên làm như Mi-ri-am, anh em chúng ta nghe được buồn
lòng thối chí, nãng lòng, công việc Chúa bị thất bại.
Có lẽ Mi-ri-am lúc bấy giờ người ta kéo
tay Môi-se xuống bảo rằng: "Môi-se ơi! Đừng giơ tay lên làm chi cho mỏi
tay để khi nào có sức mạnh hãy giơ tay lên bây giờ hãy nghỉ, A-rôn và Hu-rơ
không nói như vậy, không có tinh thần đó. Vội vàng lấy đá kê cho Môi-se ngồi
rồi thay phiên nhau nâng tay Môi-se lên.
Kính thưa quý vị, trưa hôm nay Chúa dùng
khúc Kinh thánh nầy để nhắc nhỡ tôi và quý vị ba điều về "Bí quyết đắc
thắng của sự cầu nguyện" tức là bí quyết đắc thắng ma quỉ hiện nay. Sỡ dĩ
dân Ysơraên thắng A-ma-léc là nhờ ba điều quan trọng?
1.
Nhờ Sự chiến đấu của trung thành mãnh liệt của tráng sĩ. Ưùng dụng hôm nay quý
vị phải có tinh thần hiệp một. Muốn thắng quân thù, muốn cho Hội thánh phấn
hưng, phát triển mỗi quý vị hôm nay phải là tráng sĩ, tinh binh của Chúa. Qúy
vị phải quên mình, tập luyện, chịu khổ giống như Chúa Jêsus tuyên bố: "Ai
muốn theo ta hãy quên mình, vác thật tự giá mà theo ta." Và học theo gương
của Phaolô nhắc nhở Ti-mô-thê: "Hãy cùng ta chịu khổ như người lính giỏi
của Đức Chúa Jêsus Christ". (II Tim 2:3)
2.
Nhờ Môi-se giơ tay lên. Môi-se lên đồi nổng cầm gậy của Đức Chúa Trời mà cầu
nguyện. Bí quyết Đắc thắng ma quỉ ngày hôm nay, quý vị phải học như Môi-se
hướng về Chúa. Quyết định cùng gia đình mình, cùng Hội thánh, cùng mục sư cầu
nguyện, Chúa sẵn sàng ban cho chúng ta thành công qua sự cầu nguyện.
3.
Nhờ A-rôn và Hu-rơ đỡ tay Môi-se. Vậy xin Chúa cho mỗi quí vị trưa hôm nay rờ
lòng tự hỏi: Giữa lúc nầy công việc Chúa bị ma quỉ tấn công quý vị làm gì? Có
phải quý vị là tráng sĩ, biết giơ tay lên tình nguyện, mà rằng: Tôi xin ra
chiến đấu hay là quý vị là kẻ trốn tránh công việc Chúa. mặc cho ai làm gì thì
làm. Có phải quý vị biết vì danh cương quyết sẵn sàng như Môi-se, cầu nguyện
như Môi-se. Có phải qúy vị là A-rôn và Hu-rơ biết nhìn vào Mục sư quản nhiệm,
nhìn vào ban chấp hành, nhìn vào anh em của mình thông cảm nhọc nhằn mệt mỏi
của anh em vì sức lực có giới hạng, cùng nhau tiếp tay giúp đỡ, nâng đỡ hầu
danh Chúa được cả sáng, hay là Mi-ri-am, và Phierơ lúc thì con Chúa, lúc dường
như kéo tay anh em mình lại.
Hôm nay quý vị xét lại lòng mình đối với
Chúa ra sao? Công việc Chúa thế nào, quý vị có phải là khách bàng quang khoanh
tay nhìn xem chăng? Nguyện Chúa giúp quý vị và tôi hãy la lên Chúa ôi! Tôi là
tráng sĩ đây sẵn sàng vì Chúa mà nâng đỡ công việc Ngài, vì Chúa đang chờ đợi
những bàn tay quý vị đưa lên và những tâm hồn nhiệt tâm để cầu nguyện cho công
việc Chúa đang chờ quý vị. Muốn Thật hết lòng.