LỜI
CHÀO:
Thưa
anh chị em và các bạn!
Có
một nhà tư tưởng nói một cách văn vẻ như thế này: Cũng là những giọt mồ
hôi, và cũng là những nhát cuốc trên đồng ruộng. Nhưng nhát cuốc của tên
tù khổ sai thì khác với nhát cuốc của nhà khảo cổ. Nhát cuốc của tên tù
khổ sai là nhát cuốc của tủi nhục, của hình phạt, còn nhát cuốc của nhà
khảo cổ là phục vụ sự tiến bộ của nhân loại, là nhát cuốc vinh quang.
Ta thấy không cái hành động ở bên ngoài giống y như nhau, cũng là những giọt mà hôi ấy và những nhát cuốc ấy trên cánh đồng ấy nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác.
Hành động của con người nó không chỉ là những gì diễn ra bên ngoài, mà chính ý nghĩa bên trong nó mang lại giá trị cho hành động.
NHẬP
ĐỀ:
Khi
lần theo Thánh Kinh Cựu Ước, bạn và tôi sẽ thấy được hình ảnh và chân dung
của những tổ phụ hiện lên như những đợt sóng cao trào làm cho lịch sử chói
sáng, họ không xuất hiện rầm rộ rồi dần dần lịm tắt, khuất bóng.
Ngược
lại, điều họ làm, lòng họ tin nơi Chúa mỗi ngày một sâu hơn, cao hơn, rộng
hơn chỗ họ bắt đầu. Họ đã đi qua nhưng dấu chân của họ không mờ.
Hôm
nay, tôi mời anh chị em cùng trở lại Thánh Kinh Cựu Ước để học với tôi đề tài: MÔI
SE NGƯỜI CỦA CHÚA.
Chúng ta nhìn lại khuôn mặt, và chân dung của
Môsê nổi bật như một nhà lãnh đạo lý tưởng của thời Cựu Ước. Và qua đó, chúng ta cũng hãy suy nghĩ với
nhau một chút về đời sống của những người hầu việc Chúa. Với ước mong chia sẻ
vài điểm đơn sơ để chúng ta noi gương, dấn thân theo như những hình mẫu lý
tưởng của những tổ phụ trong Thánh Kinh.
Đặc
điểm đầu tiên về MÔI SE NGƯỜI CỦA CHÚA LÀ:
I/.
NGƯỜI CỦA SỰ CẦU NGUYỆN
Khi
nói về Môi se, Đức Chúa Trời đã khẳng định trong sách DÂN SỐ KÝ 12:8 rằng“Ta nói chuyện cùng người miệng đối miệng,
một cách rõ ràng,”
Bản
dịch khác dịch là: “ Ta nói với nó trực
diện, nhãn tiền, chứ không nói bí ẩn, và hình dáng ĐỨC CHÚA TRỜI, nó được ngắm
nhìn. ( Dan 12:8 )
Ngài
nói với Môi se trực diện, diện đối diện, mặt đối mặt. Đây là một con người có
đời sống sâu nhiệm trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, ông gần gũi, mật thiết
với Chúa, đây một mối tương giao, cuộc đối thoại hai chiều. Đây không phải là
một cuộc độc thoại.
Trong
sách Xuất-ê-díp-tô-ký 34 kể lại ông đã ở với Đức Chúa Trời 40 ngày đêm trên
núi. Và khi xuống núi thì khuôn mặt ông sáng rực.
Nếu
chúng ta đặt mình trong hoàn cảnh lúc bấy giờ thì sẽ rất khó để thời gian cầu
nguyện lâu như vậy? Vì phải lãnh đạo hơn ba triệu người, già trẻ, con nít, bò
lừa chiên rất nhiều. Ông phải giải quyết rất nhiều việc.
Giả
sử, bây giờ Chúa giao cho chúng ta lãnh đạo một Hội Thánh có 1000 người thôi,
thì liệu chúng ta có biệt riêng thì giờ để cầu nguyện cùng Chúa không? Lúc đó
có khi chúng ta lại bảo rằng: Con làm còn không hết việc còn thì giờ đâu mà cầu
nguyện cùng Chúa nữa.
Khi
chúng ta lần theo những bước chân của Môi se, chúng ta khám phá ra ông thực sự
là người của Chúa, ông luôn luôn đặt sự cầu nguyện và sống với sự cầu nguyện.
Người
của Chúa không phải là người chỉ lãnh đạo dân sự bằng cái đầu của mình, nhưng
bằng đầu gối của mình, không chỉ lãnh đạo bằng cái miệng nhưng lãnh đạo bằng
những giọt nước mắt qua sự cầu nguyện. Không chỉ bằng cách tay nhưng bằng sự
than thở.
Khi
đọc Tân Ước, chúng ta phải hướng về Tân Ước, khi nhìn vào Môi se chúng ta phải
hướng mắt đức tin về Chúa Giê xu Christ.
Dẫn
chứng: Sự cầu nguyện của Chúa Giê xu.
Minh
họa: Passcal một nhà tư tưởng nổi tiếng nói một câu rất hay: Đức Chúa Trời của chúng ta không phải là Đức
Chúa Trời của các triết gia mà là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia
Cốp.
Đức
Chúa Trời của các triết gia chỉ là một ý tưởng, chỉ là một ý niệm, nó trìu
tượng, xa xôi. Viển vông lắm.
Đức
Chúa Trời không phải của các triết gia, mà là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của
Y sác, của Gia cốp. Đức Chúa Trời của những con người thật, sống động trong
lịch sử.
Thánh
Kinh trong sách Xuất 33:11: “ Đức
Giê-hô-va đối diện phán cùng Môi-se, như một người nói chuyện cùng bạn hữu
mình.”
Đức
Chúa Trời đã bước vào cuộc đối thoại, tương giao với con người rất thiết nghĩa,
gần gũi, Đức Chúa Trời yêu mến họ, Ngài đồng hành với họ, một Đức Chúa Trời rất
đỗi sống động. Chúa tỏ mình ra không phải chỉ như một ý tưởng, xa vời mà là một
Đấng đang hiện diện đang đồng hành với chúng ta. Chúng ta thường nghĩ Chúa xa
vời quá.
Xuất
thân từ một gia tộc Lê vi (Xh 2,1), và bản thân ông là người Lê vi (Tv 99,6),
Môi se đã hiểu rất rõ những trách nhiệm của mình khi ông ở trong chức vụ mình.
Đó
là con người luôn luôn hiện diện trước mặt Thiên Chúa để “cầu nguyện”
Đây
là điều chúng ta cần phải nghĩ đến đời sống của những người tôi tớ, phục vụ
Chúa.
Môi
se là người của Chúa, và người của Chúa là người có đời sống dấn thân trong sự cầu
nguyện.
Người
của Chúa không phải là người chỉ có những bằng cấp, có địa vị, hoặc giỏi giang, nổi tiếng về mặt trí thức. Có thì
rất tốt. Nhưng không có thì cũng chẳng sao.
Nhưng
điều bắt buộc phải có mong muốn nơi những người hầu việc Chúa ĐÓ là NGƯỜI CỦA
sự cầu nguyện.
Minh họa: Mẹ Têrêsa nói
về cầu nguyện
“Không
cầu nguyện, tôi không thể làm việc dù chỉ nửa giờ. Tôi có được sức mạnh của
Thiên Chúa qua việc cầu nguyện”.
"Mẹ
cổ võ gia đình cầu nguyện như là phương cách để giữ gia đình hợp nhất và hạnh
phúc.
Mẹ
Têrêsa được giải thưởng Nobel Hòa bình năm 1979 và là sáng lập viên của Dòng
Thừa Sai Bác Ái chuyên phục vụ người nghèo và hấp hối,
Mẹ
đã được giải Nobel Hòa Bình, nhưng điều làm cho nhiều người cảm động nhất chính
là câu trả lời của Mẹ với báo chí khi được hỏi: "Mẹ đang điều khiển một
nhà dòng có ảnh hưởng khắp thế giới, vậy có bao giờ Mẹ nghĩ Mẹ sẽ về hưu không?
Khi về hưu Mẹ sẽ làm gì?" Mẹ đã thẳng thắn trả lời: "Tôi sẵn sàng về
hưu lắm chứ. Việc của Chúa đã có Chúa lo. Còn tôi sẽ làm gì ấy à? Tôi có thể ở
với các chị em của tôi tại Washington này để dọn dẹp nhà vệ sinh cho các chị,
để các chị có thời giờ đi giúp đỡ những người nghèo ở thủ đô của một nước giàu
nhất thế giới..."
Người
của Chúa là người chính Chúa đã gọi và Chúa chọn, chứ không phải là do chúng
ta.
Minh
họa: Ngày đầu, tôi đã khóc với Chúa, Lạy
Chúa con muốn được hầu việc Chúa nhưng con không biết bắt đầu từ đâu, Và Ngài
đã gọi và chọn lựa tôi. Trải qua rất nhiều năm cho đến bây giờ, tôi vẫn giữ
được lời cầu nguyện như vậy. Lạy Chúa con muốn được hầu việc Ngài.
Nhiều người đã ngã lòng và bỏ chức vụ,
những ngày đầu hứa nguyện, dầu phải chết với thầy con cũng xin chết chớ chẳng
bỏ thầy đâu.
Đến khi hoạn nạn, khó khăn, nan đề đến
chạy không thấy bóng dáng đâu nữa.
Minh
họa: Khi tôi đọc tiểu sử của Đức Giáo Hoàng Gioang Phao Lô đệ nhị: Ông sinh ra
trong một gia đình bố thì làm Sĩ Quan, mẹ thì chết rất sớm, mồ côi mẹ từ ấu
thơ. Ông bố ông ở vậy, ông nuôi hai anh em, đến khi ông anh lớn lên đi học làm
bác sĩ thì lại bị bệnh phổi và chết. Sau đó bố cũng chết.
Ông
Gioang Phao lô đệ nhị còn một mình, bị đem vào trại trẻ mồ côi, sống trong đất
nước cộng sản. Nhưng ông quyết trí vào tu viện, làm Linh Mục, sau thì làm Giám
Mục và cuối cùng làm Đức Giáo Hoàng nữa.
Thế
cái câu chuyện, cuộc đời ấy một phần nào gợi nhớ, nhắc nhở về sự kêu gọi của
Chúa trên đời sống của mỗi chúng ta.
Chúng
ta cần nhớ rằng: Ngài kêu gọi và chọn lựa chúng ta phục vụ Ngài không phải do
chúng ta giỏi giang, nổi tiếng, bằng cấp, địa vị đâu mà bởi chính Đức Chúa Trời
đã kêu gọi và chọn lựa chúng ta.
Nhưng
ngược lại, chúng ta cần phải cộng tác vào, phải tháp vào sự kêu gọi thiêng
liêng ấy.
Mà
cộng tác quan trọng nhất là: Phải ở với Chúa., ông Phi-e-rơ cũng là người ở với
Chúa.
Môi
se đã ở với Chúa 40 ngày đêm, khuôn mặt ông rực sáng, xin Chúa cho các anh chị
em chúng ta hãy học ông Môi se đó là ở với Chúa qua sự cầu nguyện.
Ở
với Chúa càng nhiều thì năng lực càng gia tăng, nhưng ở với Chúa ít thì sẽ ở
với người ta nhiều, mà ở với người ta nhiều thì tiêu hao năng lực nhiều.
Khi Đa-ni-ên cầu nguyện là hướng quay về Giê ru
sa lem.
Người
Hồi Giáo quay về Đa mếch.
Người
HG ngồi trên máy bay, dùng cái định vị toàn cầu, để biết được hướng của Đa-mếch
để cầu nguyện.
Cứ
một ngày 5 lần, người ta phục sát đất để cầu nguyện.
Thực
sự, chúng ta phải học người ta.
Mình
cầu nguyện lơ mơ, được chăng hay chớ.
Làm
dấu thánh giá như đuổi ruồi.
Đa-ni-ên
một ngày 3 lần quỳ gối cầu nguyện.
Chia
sẻ kinh nghiệm cầu nguyện, Mẹ nói: “Cầu nguyện đối với linh hồn cũng cần thiết
như máu đối với cơ thể. Tôi luôn bắt đầu cầu nguyện trong thinh lặng vì không
phải những gì chúng ta nói, nhưng chính những gì Chúa nói với chúng ta và qua
chúng ta mới đáng kể.”
II/.
NGƯỜI TRÀN NGẬP YÊU THƯƠNG
Thật vậy, nhìn kỹ vào
con người của Môsê, chúng ta sẽ nhận ra: ngay trong lúc ông được sống bên cạnh,
thân mật với Thiên Chúa, thì tâm trí ông lại hướng về dân Chúa.
Bên
cạnh đó, Môi se là một người tràn ngập yêu thương.
Trong sách Dân-số-ký 11:
12-13 Môi-se đã biện luận với Chúa rằng: " Có phải con đã cưu mang tất
cả dân này không? Có phải con đã sinh ra nó không mà Ngài lại bảo con:
"Hãy bồng nó vào lòng, như vú nuôi bồng trẻ thơ, mà đem vào miền đất Ta đã
thề hứa với cha ông chúng?
Bạn và tôi nhìn vào hai
câu Kinh Thánh đó, chúng ta sẽ bắt gặp những động từ: " cưu mang"
" sinh ra" "bồng ẵm" " vú nuôi" diễn tả hình ảnh
của một người mẹ.
Môi se đã cư xử với dân như
một người mẹ, là một nhà lãnh đạo nhưng lại có tâm hồn mẫu tử, đây là điều
tuyệt vời, Môi se tràn ngập yêu thương.
Sau này Chúa Giê xu phục
sinh Ngài đã hỏi Phi-e-rơ 3 lần: anh có yêu mến thầy hơn
Chúa không hỏi anh có thông
minh hơn những người này không? Ngài cũng không hỏi anh có đạo đức hơn những
người này không? Mà là tình yêu hơn không?
Chúa đã hỏi thánh đồ
Phi-e-rơ rằng: Ngươi yêu ta chăng? Ngươi có yêu ta hơn những kẻ này chăng?
Chúa không hỏi ông rằng: Ngươi có thông minh hơn những kẻ này chăng? Chúa
Giê xu cũng không hỏi Ông có giàu hơn những kẻ này không? Câu hỏi: Ngươi
có yêu ta không? Và rồi Chúa ôn tồn bảo rằng: Hãy chăn chiên ta.
Yêu Chúa thì mới chăn chiên của Chúa được, yêu Chúa thì mới chịu đựng, tha thứ và mới yêu thương được chiên của Chúa. Có yêu Chúa thì mới dám hy sinh cho chiên của Chúa.
Chúa đã vì yêu mà phó chính sự sống Ngài cho chúng ta.
Bạn có muốn giống như chân
dung các tổ phụ trong Thánh Kinh không? Bạn sẽ giống họ khi bạn và tôi có
tấm lòng và trái tim của một người mẫu tử.
Nhìn vào Môi se và qua những động từ trên, chúng ta thấy Môi se chính là chân dung của một nhà lãnh đạo chan chứa tình yêu thương.
Ông là một nhà lãnh đạo
có tấm lòng của người mẹ, ông là một nhà lãnh đạo có trái tim của một
người mẫu tử.
Ông đã vượt qua và nếm
trải sự vất vả, khó khăn khi phải dẫn một đoàn dân sớm thì đòi ăn, tối thì
lằm bằm.
Môi
se là một vị lãnh đạo lý tưởng ở chỗ ông dám chịu đau khổ với dân và vì dân.
Ông
cùng đồng hành với dân trong Sa-mạc, dân khổ thế nào thì ông khổ như vậy, hơn
thế nữa là chịu đau khổ vì dân và cho dân nữa.
Nhưng
dân có biết ơn đâu, dân liên tục quay lại chửi rủa, lằm bằm,” Sao ông không để
cho chúng tôi chết tại Ai cập, khổ thì khổ cũng còn có cơm ăn nước uống, bây
giờ dẫn vào đây để chết.
Nhiều
lần chứ không phải là một lần.
Thế
mà ông vẫn nhịn nhục chấp nhận, đau khổ với dân mà còn vì dân nữa.
Không
những vậy Môi se còn đứng ra để bảo vệ cho dân khi Chúa nổi giận, ông cầu thay
cho dân khi Ngài chuẩn bị sửa phạt.
Một
đằng thì làm sao để Chúa nguôi cơn giận, một đằng khác thì lại gánh chịu sự lằm
bằm của dân sự. Vai trò trung gian giữa dân sự với Đức Chúa Trời.
Biết bao lần ông phải đối diện với những sự thạnh nộ của họ, nhưng ông cũng đã xoa dịu, làm nguôi cơn giận của Đức Chúa Trời nữa qua sự cầu nguyện.
Bạn có thấy điều đó khi ông đã sống và ở giữa vòng dân sự suốt thời gian dài bốn mươi năm.
nhìn lại toàn bộ cuộc
đời của Môsê, chúng ta có thể quả quyết: Môsê đã đau khổ cùng dân Chúa và cho
dân Chúa! Môsê đã chết với dân Chúa và cho dân Chúa! Khuôn mặt và đời sống của
Môsê đã in đậm nét trong lịch sử dân Chúa, đến nỗi 7 thế kỷ sau, một tác giả
Thánh Kinh đã vẽ lại cho dân Chúa thời bấy giờ dưới dung mạo “Người tôi tớ của
Đức Chúa”:
Nếu Môi se không có trái tim và tấm lòng của một người mẹ thì không thể nào vượt qua được. Một trái tim và tấm lòng yêu thương của một người mẹ sẽ giúp chúng ta chịu đựng tốt hơn, bao dung hơn, dễ tha thứ hơn, và bỏ qua mọi điều vụn vặt, vì tình yêu thương che đậy vô số tội lỗi.
Bạn có yêu Hội Thánh không? Nếu bạn không yêu Hội Thánh thì bạn không giống Chúa rồi! Vì Chúa yêu thương Hội Thánh giống như người chồng yêu vợ của mình.
Nhân ngày Phục Sinh của Chúa xin gởi đến các bạn một thông điệp của Chúa Giê Xu kính yêu rằng: Các ngươi hãy yêu thương nhau, vì như vậy thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta.
“Tôi không muốn một mình sống hạnh phúc bên cạnh
Chúa, nếu ở đó tôi không có Dân của tôi!”


