ĐỀ TÀI: ĐỨC TIN ĐỨNG VỮNG VƯỢT THỜI GIAN
KINH THÁNH: Ha-ba-cúc 2
NHẬP ĐỀ
Tuần trước, chúng ta đã có dịp tìm hiểu một tiên tri ngắn rất thú vị đó
là tiên tri Ha-ba-cúc, một tiên tri có rất nhiều gánh nặng, gánh nặng này chưa
qua gánh nặng khác đã tới.
Ông đã chứng kiến và nhìn xem cảnh bạo tàn, trái ngược, ức hiếp xảy ra
giữa vòng dân sự Đức Chúa Trời. Đứng trước cảnh đau thương đó, Ha-búc-cúc người
có tấm lòng trắc ẩn đã khẩn thiết, kêu van, nài xin Chúa đoái nghe, giải cứu.
Nhưng cô đơn càng hơn, thất vọng thật nhiều khi Chúa lại dấy lên người Canh-đê
hung hăng, dữ tợn như con beo, con sói trong ban đêm để cắn xé, cướp phá, ức
hiếp dân của Chúa.
Liên hệ đến đời sống chúng ta, Chúa đã cho chúng ta ứng dụng bài học
cách thực tế, Ngài đã cho chúng ta chứng kiến người Canh-đê hung tợn như con
beo để cắn nuốt, cướp phá, ức hiếp người chính trực trong những tuần vừa qua.
Qua biến cố đó, chúng ta thấy Chúa của lịch sử vẫn cầm quyền tể trị
trên mọi biến cố, Ngài có thể dùng những kẻ gian ác, và những biến cố đau thương
nhất để thanh luyện đức tin của chúng ta được tinh tuyền càng hơn.
Ngài có thể dùng ngay cả những nghịch cảnh mà nó có thể đi ngược lại
với trí hiểu, và tính tự nhiên của con người. Con người có thể mù mờ, khó hiểu
vào thời điểm lúc bấy giờ. Nhưng trải qua và sống trong những hoàn cảnh như vậy
chắc chắn chúng ta sẽ được Chúa chỉ cho biết chúng ta giống Chúa là bao nhiêu,
chúng ta là ai? Là người được tái sanh hay là người vẫn sống trong vỏ bọc của
tôn giáo.
Thật giống như sứ đồ Phi-e-rơ đã nói: “Anh em vui mừng về điều đó, dầu hiện nay anh em vì sự thử thách trăm
bề buộc phải buồn bã ít lâu; 7 hầu cho sự thử
thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi
khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra.” (
I Phi-e-rơ 1:6-7)
Sáng nay, tôi mời Hội Thánh tiếp tục học với tôi qua Lời Chúa trong
sách Ha-ba-cúc với đề tài: ĐỨC TIN ĐỨNG VỮNG VƯỢT THỜI GIAN.
I/. ĐỨC TIN LÀ PHẢI ĐỨNG VỮNG ( câu 1a)
Tiên tri Ha-ba-cúc tuyên bố rằng: “
Ta sẽ đứng nơi vọng canh, chôn chân nơi đồn lũy,”
Ba chữ đầu tiên của đầu câu 1 tiên tri Ha-ba-cúc đã thốt lên rằng: Ta sẽ đứng, không phải là ta sẽ ngã, mà
là ta sẽ đứng. Ta sẽ đứng ngay cả trong hoàn cảnh bế tắc nhất, Ta sẽ đứng ngay
cả ta bị sỉ nhục nhất, ta sẽ đứng ngay cả trong chỗ bị xúc phạm và tổn thương
nhất.
Ta sẽ đứng là một câu nói oanh liệt, hào hùng, tráng lệ, mạnh mẽ, can
đảm của người đầy đức tin.
Ta sẽ đứng là một tinh thần bất khuất, kiên cường, nhẫn nhịn trước mọi
sóng gió, trước mọi biến cố dù thuận cảnh hay nghịch cảnh.
Ta sẽ đứng là lời tuyên bố rất mạnh mẽ của tiên tri Ha-ba-cúc khi ông
đang phải sống trong bối cảnh của một xã hội đầy bạo lực, bất công, kẻ gian ác
ức hiếp người công bình.
Trong một xã hội và thời kỳ đen tối, người Canh-đê đã dấy lên như hùm,
như beo, hung tợn như sói trong ban đêm đi tìm cướp phá cái không thuộc về
mình.
Thưa quý vị!
Minh họa: Giữa một xã hội đầy những sự trái ngược, bất công, kẻ công
bình bị chèn ép, bị ức hiếp, bị bắt bớ và bị chà đạp chúng ta có hiên ngang
đứng vững và tuyên bố cách mạnh mẽ như tiên tri Ha-ba-cúc đã từng tuyên bố hay
không? Hay chúng ta ngã quỵ, bỏ cuộc, bại xuội, và thất vọng.
Minh họa: Ru-tơ là một người phụ nữ ngoại bang, sống trong thời kỳ đen
tối vào thời các quan xét, một thời kỳ mà ai cũng tưởng ý mình là phải, ai cũng
làm theo ý riêng mình, và một thời kỳ được cho là thời kỳ hắc ám.
Giữa thời khó khăn tối tăm như thế, Ru-tơ như viên ngọc quý, chiếu sáng
đêm đen của quá khứ tang chế, nghèo thiếu. Ru tơ như là một bông hoa tỏa hương
nở rộ giữa những bụi gai, bờ đá.
Nàng đã chiếu sáng không phải bằng tài năng, bằng sự khéo ăn nói, nhưng
nàng đã chiếu sáng nếp sống, cách ăn ở bằng đức hạnh, ân hậu của mình.
Đời sống và tình yêu của Ru-tơ đã đạp đổ bức tường phân biệt chủng
tộc-thù địch nhau giữa người Mô-áp và người Y-sơ-ra-ên.
Ru-tơ đã đứng vững trong đức tin, nói cách khác Ru-tơ ăn rễ bám sâu đức
tin của mình vào Chúa chính điều đó đã khiến nàng chiếu sáng như ngọn đuốc giữa
thế gian mờ tôi.
Phải ta sẽ đứng là câu nói của người đầy đức tin. Đức tin là phải đứng
vững, đức tin là đứng vững vượt trên mọi biến cố, bão tố, sóng gió bủa vây.
Minh họa: Áp-ra-ham được tác giả Hê-bơ-rơ gọi là anh hùng đức tin, một tổ
phụ đức tin trọn vẹn, một đức tin liều mình, một đức tin bước đi. Ngay cả Chúa
thử thách ông, Chúa phán với ông hãy giết đứa con một của mình để dâng cho Chúa
ông cũng đã vâng lời cách tuyệt đối.
Minh họa: Đa-ni-ên cũng được gọi là anh hùng đức tin, khi ông phải sống
trong cảnh mà thời kỳ dân tộc của ông bị bắt đi làm phu tù, sống trong một đất
nước ngoại bang, thờ hình tượng. Ông đã nhiều lần bị bắt, bị vất vào hang sư
tử, bạn bè ông bị vất vào vạc dầu. Nhưng đức tin của họ vẫn luôn bám chắc, dính
chặt vào sự thành tín của Chúa. Đối với họ dù phải chết họ cũng không bao giờ
đánh mất đức tin nơi Đức Chúa Trời. Và cuối cùng Ngài đã giải cứu họ cách thật
tuyệt vời.
Đó chính là những minh họa đức tin đứng vững mạnh mẽ nhất mà chúng ta
tìm thấy trong Thánh Kinh. Họ nêu gương cho chúng ta, họ dám sống cho đức tin
nhưng họ cũng sẵn sàng chết vì đức tin nữa.
Minh họa: Trong Công-vụ có ghi lại việc Ê-tiên là người đầu tiên đã tử
vì đạo khi ông đang rao giảng về Đức Chúa Giê-xu Christ, người ta đã ném đá ông
cho đến chết, nhưng ông vẫn luôn đứng vững trong đức tin và ông đã chết vì đức
tin.
Ha-ba-cúc sống giữa một dân tộc tranh cạnh, cãi vã, cãi cọ, người
Canh-đê dấy nghịch cướp bóc, phá phách khắp mọi nơi như thế nhưng tiên tri
Ha-ba-cúc vẫn tuyên bố rằng: Ta sẽ đứng.
Đây là câu nói của người đầy đức tin, đây là câu nói của người anh hùng
đức tin.
Minh họa: Hội Thánh trải qua nhiều sóng gió, biến cố, nguy nan, bắt bớ,
khốn khó, đói nghèo, và tranh cạnh, cãi cọ. Chúng ta rất dễ nhụt chí khí, dễ bỏ
cuộc, hay nói những lời tiêu cực nhưng chúng ta buổi sáng hôm nay hãy tuyên bố
như Ha-ba-cúc đã tuyên bố: Ta sẽ đứng.
Ta sẽ đứng để nhìn xem sự giải cứu của Chúa, ta sẽ đứng để nhìn xem sự thành
tín của Chúa, ta sẽ đứng để nhìn xem sự trả lời của Chúa cho nan đề của chúng
ta.
Nhiều khi chúng ta vừa có một tý tẹo những biến cố, những khủng hoảng,
những nan đề xảy ra, chúng ta đã lao lúng, chao đảo đức tin và chúng ta đã bị
nan đề làm cho ngã quỵ.
Lời Chúa trong I Phi-e-rơ 5: 9 đã sứ đồ Phi-e-rơ đưa ra mệnh lệnh:“ Hãy đứng vững
trong đức tin”
Còn sứ đồ Phao nói
trong thơ I Tê-sa-lô-ni-ca 3:8 “ hãy đứng vững trong Chúa.”
Cũng trong thơ gửi
cho Hội Thánh thành Ê-phê-sô sứ đồ Phao lô nói: “Hãy đứng vững trong Lẽ thật”
Đứng vững trong
đức tin, đứng vững trong Chúa, đứng vững trong Lẽ thật là những thế đứng đắc
thắc mà Chúa muốn mỗi con dân của Chúa đều phải đứng.
Tác giả Thi-thiên
thứ nhất đã nói:
Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ,
Chẳng đứng trong đường tội nhân,
Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng;
Chẳng đứng trong đường tội nhân,
Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng;
Chúa không muốn
chúng ta đứng trong con đường của kẻ tội nhân và kẻ dữ hoặc cũng không ngồi chỗ
của kẻ nhạo báng mà Ngài muốn chúng ta hãy đứng vững trong đức tin, đứng vững
trong Chúa, đứng vững trong Lẽ thật.
Ngài không muốn
chúng ta ngã, Ngài muốn chúng ta đứng, Ngài không chỉ muốn chúng ta đứng nhưng
mà phải đứng cho vững, cho chắc.
Ta sẽ đứng, Ta sẽ
đứng vững, Ta sẽ đứng trong Chúa, Ta sẽ đứng trong Lời Chúa đây chính là chỗ
đứng của người chiến thắng, đây chính là chỗ đứng dành cho người đầy đức tin.
Minh họa: Anh chị
em trải qua những ba đào, khi đối diện với những con beo, con hùm, những dân Canh-đê
dữ tợn quý vị làm gì? Quý vị thối lui chăng? Chẳng hề như vậy. Ha-ba-cúc nói: Tôi
sẽ đứng.
So sánh bản dịch:
Ch 24:10 10
Chỉ kẻ yếu hèn mới sờn lòng trong ngày hoạn nạn.
[HĐ]
[HĐ]
Ch 24:10 10
Ngày khốn quẫn mà để mất tinh thần,
sức lực con ắt sẽ bị suy giảm.
[GKPV]
sức lực con ắt sẽ bị suy giảm.
[GKPV]
Minh họa: Lúc
Giê-rê-mi thắc mắc với Đức Chúa Trời về hoạn nạn mà ông gặp, Đức Chúa Trời đã
hỏi ông rằng làm thế nào ông có thể mong đương đầu nổi với những thách thức lớn
hơn, nếu ông chịu thua những thách thức nhỏ mọn này Gie 12:5)? Đừng phàn nàn về các
vấn đề của bạn. Hoạn nạn mà bạn gặp hôm
nay sẽ rèn luyện để bạn trở nên mạnh mẽ hơn hầu đối đầu với những hoàn cảnh khó
khăn hơn mà bạn sẽ phải gặp trong tương lai.
Minh họa: Phao lô
nói trong thơ IICo 11:26 “ Lại nhiều lần tôi đi đường, nguy trên sông bến, nguy với trộm cướp,
nguy với giữa dân mình, nguy với dân ngoại, nguy trong các thành, nguy trong
các đồng vắng, nguy trên biển, nguy với anh em giả dối;”
Ch 24:16 Vì người công bình dầu sa ngã bảy lần cũng chỗi dậy;
Bẩy lần, không phải một lần, dầu cho người công bình sa ngã nhiều lần
cũng sẽ chổi dậy.
II/. ĐỨC TIN LÀ PHẢI BỀN LÒNG ( câu 1b)
Ha-ba-cúc tuyên bố: “Ta sẽ đứng
nơi vọng canh, chôn chân nơi đồn lũy” Đức tin là phải đứng vững, nhưng
không chỉ đứng vững mà thôi mà câu tuyên bố của Ha-ba-cúc còn nói cho chúng ta
biết: chỗ chúng ta đứng là chỗ nào nữa? Chỗ chúng ta đứng rất quan trọng, chỗ
chúng ta đứng có liên hệ đến đời sống đức tin của chúng ta.
Đức tin là phải đứng vững nhưng sẽ không đứng vững mãi được nếu chúng
ta đứng chỗ không tốt.
Ha-ba-cúc đã nói rõ cho chúng ta chỗ đứng của ông là: nơi vọng canh.
Ta sẽ đứng vững, nhưng ta chỉ đứng vững được khi ta đứng nơi vọng canh. Vậy
vọng canh là nơi nào?
Minh họa: Các tháp canh vốn được xây trên các vách thành hoặc đồn luỹ
để từ xa các lính canh có thể nhìn thấy kẻ thù hoặc sứ giả khi họ tiến đến gần
thành. Các tháp canh cũng được dựng lên trong các vườn nho để giúp bảo vệ cho
các trái nho đã chín muồi sắp thu hoạch canh giữ nho khi đến mùa thu hoạch (Es 52:1-12).
Ha-ba-cúc muốn ở vị trí thuận tiện nhất để tiếp nhận sứ điệp của Đức Chúa Trời.
Người canh giữ tại các vọng canh hoặc tháp canh thường được các nhà
tiên tri dùng để chứng minh cho thái độ trông chờ.
Minh họa: Trong Công vụ ghi lại sự kiện các môn từ núi Ô-ni-ve trở về
lên thành Giê-ru-sa-lem để chờ Đức Thánh Linh được ban xuống cho họ.
Cong 1:14 “Hết
thảy những người đó bền lòng đồng một ý mà cầu nguyện với
các người đàn bà, và Ma-ri là mẹ Đức Chúa Jêsus cùng anh em Ngài.”
Ngài chỉ nói cho họ biết họ cần phải cầu nguyện trong tinh thần chờ
đợi, Ngài không nói thời gian họ phải chờ là bao lâu, nhưng điều Chúa Giê-xu
muốn họ là phải chờ đợi.
Chờ đợi là thái độ của người tỉnh thức, chờ đợi là thái độ của người
bền đỗ, kiên trì.
Minh họa: Chúa đã
phán với vua Sa-lô-môn trong sách I Sử-ký 28:7 “ Nếu người bền lòng làm
theo các điều răn và luật lệ ta như ngày nay, thì ta sẽ làm cho nước người được
bền vững đời đời.”
Ngôi nước của vua
Sa-lô-môn chỉ được bền vững đến đời đời khi và chỉ khi ông bền lòng làm theo
các điều răn và luật lệ của Chúa. Nhưng rất tiếc Sa-lô-môn đã không bền lòng đi
theo con đường của Chúa mà ông đã nghe theo lời dụ dỗ của những người vợ ngoại
bang, lập miếu thờ và cúng thờ các thần của dân tộc ngoại bang, lòng lìa khỏi
Đức Chúa Trời cuối cùng ngôi nước của ông được Chúa chuyển rao sang thế hệ
khác.
Ha-ba-cúc nói: Ta
sẽ đứng nơi vọng canh một thái độ trông mong, hướng lên Chúa, chờ đợi Chúa.
Nhưng ông cũng nói tiếp: Ta chôn chân nơi đồn lũy.
Quý vị! Có thấy từ
chôn chân không? Chôn chân là thái độ của người vững vàng, không lay động,
không giao động. Mặc cho những biến cố quanh ông đang xảy ra những chuyện khủng
khiếp nhưng đức tin của ông vẫn không hề giao động, không thay đổi. Ông rất
vững vàng ở nơi Chúa.
Mặc dù ông đã dốc
lòng cầu nguyện và Chúa trả lời ngược lại với lời cầu nguyện của ông nhưng
không vì thế mà ông nản lòng, bỏ cuộc, và mất lòng tin nơi Chúa.
Minh họa: Vợ Gióp
nói với người rằng: “ Uả? Ông hãy còn
bền đỗ trong sự hoàn toàn mình sao? Hãy phỉ báng Đức Chúa Trời, và chết đi!
10 Người đáp lại rằng: Ngươi nói như một
người đàn bà ngu muội. Uả sao! Sự phước mà tay Đức Chúa Trời ban cho chúng ta,
chúng ta lãnh lấy, còn sự tai họa mà tay Ngài giáng trên chúng ta, lại chẳng
lãnh lấy sao? Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội bởi môi miệng mình.” (
Gióp 2:9-10)
Vợ Gióp chế giễu ông, khinh miệt ông nhưng ông vẫn kiên trì bền đỗ
trong đức tin, đối với vợ của Gióp chỉ có tiền bạc, chiên bò, nhà cửa nhưng vợ
Gióp chẳng hề có đức tin gì ở nơi Chúa hết.
Ngược lại, Gióp đã đặt đức tin của mình không phải ở nơi của cải, giàu
có, bò lừa, chiên hay nhà cửa con cái. Nhưng đức tin ông đã đặt trọn vẹn nơi
Chúa.
Quý vị và tôi đang đặt đức tin vào đâu? Nếu quý vị đặt đức tin ở nhà
cửa, con cái, chiên bò, của cải thì một khi những cái đó bị sụp đổ thì đức tin của
quý vị và tôi cũng sụp đổ theo.
Nhưng đức tin ở nơi Chúa thì dù có mưa sa, gió lay, sô động xong không
hề sập vì đức tin ấy đặt nơi Đấng bền vững.
Đối với Ha-ba-cúc thì dân tộc của ông chẳng phải là đồn lũy của ông,
giàu có của cải hoặc nhà cửa cũng chẳng phải là đồn lũy của ông. Mà đối với ông
Chúa mới chính là đồn lũy.
Tác giả Thi-thiên thứ 27:1 “Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi
tôi:Tôi sẽ sợ ai?”
Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi: Tôi sẽ hãi hùng ai?
Thi 144:2 2 Ngài là sự nhân từ tôi, đồn
lũy tôi,
Nơi ẩn náu cao của tôi, và là Đấng giải cứu tôi,
Cũng là cái khiên tôi, và nơi tôi nương náu mình;
Nơi ẩn náu cao của tôi, và là Đấng giải cứu tôi,
Cũng là cái khiên tôi, và nơi tôi nương náu mình;
Chỉ có Chúa mới là Đấng đời đời, chỉ có trong Ngài mới không hề thay
đổi, trong Ngài cũng chẳng có bóng của một sự biến cải nào hết.
Đấng mà chúng ta tôn thờ, trông cậy, nương dựa, và đặt đức tin là Đấng
hôm qua, ngay nay và còn đến đời đời.
Chỉ có đức tin vào trong Ngài thì đức tin ấy mới thực sự là đức tin bền
vững.
Minh họa: Sứ đồ
Phao lô viết thư khen ngợi các tín hữu sống tại thành phố Cô-lô-se rằng: “Vì dẫu thân tôi xa cách, nhưng tâm thần tôi
vẫn ở cùng anh em, thấy trong anh em có thứ tự hẳn hoi và đức
tin vững vàng đến Đấng Christ, thì tôi mừng rỡ lắm.” ( Co 2:5 )
Sứ đồ Phao lô và
Ba-nan-ba là hai nhà truyền giáo đến giảng Tin Lành tại thành An-ti-ốt, ở tại
nơi đó có nhiều người trở thành môn đồ của Đấng Christ và hai ông đã tiếp tục
khuyên bảo họ phải: Bền đỗ trong đức tin.
“Khi hai sứ đồ đã rao truyền Tin lành trong thành đó,
và làm cho khá nhiều người trở nên môn đồ, thì trở về thành Lít-trơ, thành
Y-cô-ni, và thành An-ti-ốt, 22 giục các môn
đồ vững lòng, khuyên phải bền đỗ trong đức tin, và bảo trước rằng phải trải qua
nhiều nỗi khó khăn mới vào được nước Đức Chúa Trời.” ( Công vụ 14:
21-22)
Chúng ta đã từng chứng kiến rất nhiều người đã trở lại đạo trong những
thời điểm trước kia, nhưng phần lớn những người trong vòng họ không bền đỗ
trong đức tin cho lên đã trở lại về thế gian rồi. Tin Chúa là bước đầu tiên
nhưng bền đỗ đức tin là cả một cuộc đời, cả một cuộc hành trình.
Đức Tin Bền Đỗ
12 Ấy vậy, hỡi những kẻ rất yêu dấu của tôi, như anh em đã vâng lời luôn
luôn, chẳng những khi tôi có mặt mà thôi, lại bây giờ là lúc tôi vắng mặt, hãy
càng hơn nữa, mà lấy lòng sợ sệt run rẩy làm nên sự cứu chuộc mình. 13 Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh
em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài. 14 Phàm
làm việc gì chớ nên lằm bằm và lưỡng lự, 15 hầu
cho anh em ở giữa dòng dõi hung ác ngang nghịch, được nên con cái của Đức
Chúa Trời, không vít, không tì, không chỗ trách được, lại giữa dòng dõi đó,
giữ lấy đạo sự sống, chiếu sáng như đuốc trong thế gian; 16
cho đến nỗi tới ngày của Đấng Christ, tôi có thể khoe mình rằng
chẳng đã chạy vô ích và khó nhọc luống công. 17 Ví
dầu huyết tôi phải dùng để tưới trên của tế lễ và của dâng đức tin anh em, tôi
cũng vui lòng, lại đồng vui với anh em hết thảy. 18 Anh
em cũng vậy, hãy vui lòng về điều đó, và hãy cùng vui với tôi. ( Phi-líp 2:12-18 )
Không phải chỉ tin Chúa trong một năm, hai năm, ba năm nhưng tin Chúa
và theo Chúa là cả cuộc đời của mình.
Mac 13:13 13
Các ngươi sẽ bị mọi người ghen ghét vì danh ta; song ai cứ bền lòng đến cuối cùng, người ấy sẽ được cứu.
Còn như các ngươi đã bền lòng theo ta trong mọi sự thử thách ta, 29 nên ta ban nước cho các ngươi, cũng như Cha
ta đã ban cho ta vậy, 30 để các ngươi được ăn
uống chung bàn trong nước ta, và được ngồi ngai để xét đoán mười hai chi phái
Y-sơ-ra-ên. Lu
22:28


