Thi 118:24 24 Nầy là ngày Đức
Giê-hô-va làm nên,
Chúng tôi sẽ mừng rỡ và vui vẻ trong ngày ấy.
Chúng tôi sẽ mừng rỡ và vui vẻ trong ngày ấy.
CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ VÀO CHÚA NHẬT
Kinh Thánh nhấn mạnh đến ba điều chúng
ta cần phải làm vào ngày thứ nhất trong tuần:
Thứ
nhất, Thi Thiên 118:24 đề cập đến thái độ mà tất cả các con cái của Đức Chúa
Trời cần phải có vào ngày thứ nhất trong tuần. Đó là hân hoan và vui mừng. Chúa chúng ta đã sống
lại từ người chết. Đó là ngày Đức Giê-hô-va làm nên, và chúng ta phải hân hoan
và vui mừng vào ngày ấy. Chúng ta phải duy trì thái độ ấy. Ngày ấy là ngày Chúa
chúng ta sống lại. Không có ngày nào khác giống như ngày ấy. Chúa đã hiện ra và
nhóm với các môn đồ vào ngày thứ nhất trong tuần. Sự tuôn đổ Thánh Linh vào
ngày lễ Ngũ tuần cũng đã xảy ra vào ngày thứ nhất trong tuần.
Thứ hai, Công vụ các Sứ đồ
20:7 nói rằng: “Vào ngày thứ nhất trong tuần, khi chúng tôi nhóm họp với nhau
để bẻ bánh...” Bấy giờ tất cả các Hội
thánh tự động nhóm lại với nhau bẻ bánh để nhớ đến Chúa vào ngày thứ nhất trong
tuần. Có ngày nào khác tốt hơn ngày thứ nhất trong tuần không? Ngày thứ nhất
trong tuần là ngày Chúa chúng ta sống lại từ người chết. Ngày thứ nhất trong
tuần cũng là ngày chúng ta gặp Chúa. Một điều chúng ta phải làm vào ngày thứ
nhất trong tuần là nhớ đến Chúa. Đó là ngày Chúa chọn. Điều đầu tiên chúng
ta cần phải làm vào ngày thứ nhất trong tuần là đến với Chúa.
Trong Kinh Thánh, sự bẻ bánh chỉ về hai điều: nhớ
đến Chúa và công bố sự tương giao của chúng ta với tất cả các con cái của Đức
Chúa Trời. Thứ nhất, đó là công bố sự tương giao của chúng ta với Đức Chúa
Trời, tức chúng ta tương giao với Chúa, và thứ hai, đó là sự tương giao của
chúng ta với Thân Thể, tức chúng ta tương giao với Hội thánh. Bánh tượng trưng
cho Chúa, và cũng tượng trưng cho Hội thánh. Chúa Nhật là ngày tốt nhất để
chúng ta tương giao với Chúa. Đó cũng là ngày tốt nhất để chúng ta tương giao
với tất cả các con cái của Đức Chúa Trời.
Thứ ba, 1 Cô-rin-tô 16:1-2
chép: “Bây giờ về việc quyên góp cho các thánh đồ, như tôi đã hướng dẫn các Hội
thánh tại Ga-la-ti, thì anh em cũng hãy làm như vậy. Vào ngày thứ nhất mỗi tuần
lễ, mỗi người trong anh em hãy tùy sự phát đạt của mình mà tự dành dụm để
riêng, hầu khỏi thu góp lúc tôi đến”. Tại đây, chúng ta thấy điều thứ ba
phải làm vào ngày thứ nhất trong tuần. Phao-lô chỉ dẫn các Hội thánh tại
Ga-la-ti và Hội thánh tại Cô-rin-tô làm cùng một việc. Điều này cho thấy rõ
rằng vào thời các sứ đồ ngày thứ nhất trong tuần là một ngày rất đặc biệt. Có sự
bẻ bánh để nhớ đến Chúa, và có sự quyên góp cho các thánh đồ vào ngày thứ nhất
trong tuần. Vào ngày thứ nhất mỗi tuần lễ, mỗi người cần phải dâng hiến theo
thu nhập của mình. Đó là một sự thực hành tốt. Một mặt, chúng ta có sự bẻ bánh,
và mặt khác, chúng ta có sự dâng hiến. Một mặt, chúng ta nhớ đến thể nào Chúa
đã phó chính Ngài vì chúng ta, và mặt khác, chúng ta cũng dâng lên cho Chúa vào
ngày ấy.
Chúa đã cố ý dành ra một ngày trong tuần và gọi
ngày ấy là Chúa Nhật. Chúng tôi hi vọng các anh chị em sẽ vui hưởng ân điển của
Chúa cách dư dật và hầu việc Ngài cách đúng đắn vào ngày ấy. Chúa Nhật của
chúng ta khác với ngày Sa-bát trong Cựu Ước. Ngày Sa-bát nhấn mạnh đến những
điều chúng ta không được làm. Người Do-thái đã nổi giận với Chúa Jesus khi Ngài
chữa lành người bệnh và đuổi quỉ vào ngày Sa-bát. Tuy nhiên, Chúa Nhật không
phải là ngày để thân thể được nghỉ ngơi; đó cũng không phải là lúc chúng ta
ngưng công việc của mình. Về cơ bản, Chúa Nhật và ngày Sa-bát là hai vấn đề
khác nhau. Quan niệm làm việc hay không làm việc vào Chúa Nhật không là vấn đề
đối với chúng ta. Bất cứ điều gì chúng ta làm vào những ngày khác, chúng ta
cũng có thể làm vào Chúa Nhật. Bất cứ điều gì chúng ta không làm vào những ngày
khác, chúng ta cũng không nên làm vào Chúa Nhật. Kinh Thánh không nói vào Chúa
Nhật chúng ta có thể đi bộ, mua sắm, làm điều này hay điều kia hay không. Kinh
Thánh cũng không nói chúng ta có nên giữ Chúa Nhật như người ta giữ ngày Sa-bát
hay không. Nhưng Kinh Thánh bảo chúng ta phải hân hoan và vui mừng vào Chúa
Nhật; Kinh Thánh cũng bảo chúng ta phải đến với Chúa với tấm lòng đơn thuần để
nhận lấy ân điển từ Ngài, để nhớ đến Ngài, để hầu việc Ngài, và để dâng chính
mình cho Ngài. Chúng ta phải biệt riêng Chúa Nhật làm một ngày đặc biệt trong
cuộc sống mình. Tối thiểu, ngày thứ nhất trong tuần được biệt riêng cho Chúa.
Ngày ấy không phải là ngày của chúng ta; ngày ấy là ngày của Chúa. Thời gian ấy
không phải là của chúng ta, mà là của Chúa. Công việc của chúng ta dành cho
Chúa. Sự nghỉ ngơi của chúng ta cũng dành cho Chúa. Dầu có làm điều này hay
điều kia, chúng ta vẫn dành cho Chúa. Tại đây không có hương vị của ngày
Sa-bát. Đó là ngày chúng ta dâng lên cho Chúa. Đó là ý nghĩa của Chúa Nhật.