1) KHI TIỀN VÀO NHÀ THÌ CHÚA ĐI RA:
Có một đôi vợ chồng tá điền kia
làm công cho một ông lãnh chúa giàu có. Hai vợ chồng tuy nghèo nhưng rất có
lòng đạo đức: Ngày nào cũng vậy, cả hai đều thức giấc khi gà vừa gáy sáng và
dâng giây phút đầu ngày tạ ơn chúc tụng Thiên Chúa. Trong ngày dù phải chịu vất
vả làm việc nắng nôi, họ cũng không quên hát những bài thánh ca quen thuộc.
Trước và sau bữa ăn đạm bạc, cả hai đều có những lời cầu nguyện sốt sắng. Ngày
nào họ cũng đọc kinh tối: ăn năn sám hối tội lỗi và đọc 50 kinh Mân côi dâng
kính Đức Mẹ rồi phó thác hồn xác cho Chúa trước khi nghỉ đêm. Tiếng lành về
lòng đạo đức của đôi vợ chồng tá điền đã đến tai ông lãnh chúa. Ông ta quyết
định thử để biết nếu đôi vợ chồng này giàu lên thì họ có còn giữ được lòng đạo
đức như hiện tại hay không ?
Một hôm chờ lúc đêm khuya ông
lãnh chúa sai đầy tớ bí mật mang một hòm tiền đựng 100 đồng vàng đến để trước
cửa nhà của đôi vợ chồng tá điền rồi quan sát động tĩnh. Hôm ấy khi nghe tiếng
gà gáy sáng, theo lệ thường hai vợ chồng bác nông dân liền thức dậy đọc kinh
râm ran rồi ăn sáng qua loa trước khi ra đồng làm việc. Chợt anh chồng phát
hiện ra một chiếc hòm rất đẹp nằm ngay trước cửa nhà. Anh liền gọi vợ ra khiêng
vào nhà. Cả hai rất đỗi ngạc nhiên khi mở hòm ra đếm được tới 100 đồng tiền
vàng, một tài sản lớn lao mà không bao giờ hai người dám mơ ước. Thế là họ
không đi làm như mọi khi mà ở nhà bàn nhau cách cất giấu hòm tiền vàng. Họ hết
đào góc nhà lên chôn hòm tiền vàng xuống, rồi lại moi lên mang cất giấu chỗ
khác trong nhà vì không yên tâm. Buổi trưa hôm ấy họ không cảm thấy đói và bỏ
ăn luôn cả bữa chiều. Đến tối họ cũng không còn đọc kinh râm ran như mọi khi và
lúc nào cũng thắc mắc hòm tiền kia của ai và lý do tại sao xuất hiện trước cửa
nhà mình. Ba ngày sau, do ăn uống thất thường và tâm trạng quá lo lắng, nên sức
khỏe suy kiệt và cả hai vợ chồng đều nằm liệt giường với chiếc hòm tiền được
cất giấu ngay dưới gầm giường.
Tất cả thái độ và cách ứng xử của
đôi vợ chồng đều được gia nhân báo cáo cho ông lãnh chúa nên ba ngày sau, ông
liền đến nhà đôi vợ chồng tá điền thăm hỏi và báo tin nhà ông bị trộm mất một
hòm tiền vàng. Lúc đầu cả hai vợ chồng đều chối, nhưng một phần vì sợ bị đi tù
và phần khác biết không thể tiếp tục dấu được mãi, nên hai vợ chồng đành phải
thành thật khai báo đã cất giữ hòm tiền vàng ra sao và xin được hoàn lại chủ cũ
để tránh sự tù tội. Từ ngày đó, do không còn lo lắng về tiền của bất minh nên
hai vợ chồng bác nông dân đã dần dần bình tâm trở lại và tiếp tục thói quen cầu
nguyện chúc tụng ngợi khen Thiên Chúa như trước. Từ nay họ bằng lòng với hòan
cảnh hiện tại và đã rút ra bài học này: “Khi tiền vào nhà thì Chúa đi ra!”.
2) THAM THÌ THÂM:
Một buổi sáng kia khi mặt trời
vừa ló dạng, ông lãnh chúa đã gặp người đầy tớ và nói với anh như sau: "Ta
thấy anh đã giúp việc cho ta rất đắc lực trong nhiều năm qua. Hôm nay ta sẽ
thưởng công cho anh bằng việc ký văn tự cho anh một phần đất của ta như sau: Từ
bây giờ anh sẽ đi đánh dấu với cục phấn mang theo rồi trở lại đây vào đúng 6
giờ chiều. Tất cả nhà cửa ruộng vườn ao hồ anh đã đánh dấu phấn trắng đều thuộc
về anh. Nhưng ta nhắc lại một điều rất quan trọng là anh phải trở lại đây trước
6 giờ chiều để tránh bị trắng tay nếu về trễ dù chỉ một phút”. Nghe ông lãnh
chúa nói như vậy, anh đầy tớ rất phấn khởi và lập tức lên đường với hy vọng
đánh dấu được nhiều nhà cửa đất đai bao nhiêu có thể. Anh cố đi thật nhanh và
không quên vạch phấn lên cây cối nhà cửa và các cột mốc bên đường để làm dấu
quyền sở hữu của anh. Đến trưa anh cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy đã đánh dấu
được nhiều nhà cửa đất đai đồng lúa. Anh chỉ lo chạy mà quên việc phải dừng lại
để nghỉ ngơi ăn uông. Đến khi cần vòng lại cho kịp thời gian thì lại thấy trước
mặt một cái hồ nước trong xanh có nhiều cây cối chung quanh bờ hồ khiến anh nổi
máu tham cố chạy vòng qua hồ mất thêm cả tiếng đồng hồ để lấy thêm hồ nước cho
mình. Khi thời gian không còn bao nhiêu anh mới nghĩ đến việc chạy vòng về cho
kịp giờ hẹn. Không may cho anh, khi về cách nhà khoảng vài chục mét thì đã nghe
tiếng đồng hồ quả lắc điểm 6 giờ chiều. Anh đầy tớ liền té ngã ra bất tỉnh vì
bị đuối sức do đã nhịn ăn nhịn uông nhiều giờ, phần nữa do đã trễ giờ hẹn bị
mất tất cả đất đai nhà cửa đã đánh dấu và cuối cùng anh đã bị đột quỵ chết
thảm. Cảm thương cho người đầy tớ trung thành nhưng bất hạnh do lòng tham quá
đáng, ông lãnh chúa đã tổ chức lễ an táng cho anh thật long trọng và chôn cất
anh trong một ngôi mộ đẹp ngay tại thửa vườn nơi anh đã từng sinh sông nhiều
năm, nhưng mộ anh chỉ chiếm diện tích không đầy ba thước vuông!