NHỮNG VIÊN ĐÁ – ÁP-RAM



Hai lần gặp Đức Chúa Trời
Sáng. 13:1-4
Đã có rắc rối trong gia đình Áp-ram, và càng rắc rối hơn nữa trong lòng của Áp-ram. Những người bà con của Áp-ram đang lo lắng, bạn bè của ông cũng không ít khoắc khoải. Áp-ram với một tia nhìn đầy bí ẩn, đã nói đến một sự kêu gọi, và tuyên bố rằng Đức Chúa Trời đã thúc giục ông rời bỏ quê hương của tổ phụ ông. Tầm mắt của Áp-ram phóngđên những chân trời xa thẳm. Từ đó đến nay, người ta đã thắc mắc về lý do chuyển hướng đột ngột nầy. Có nhiềuđiều đã được nói đến cha của Áp-ram, nhưng không thấy nói gì đến mẹ của ông. Có phải bà đã qua đời và Áp-ram với nỗi sầu khổ, đã nhận ra không tìm được mọt chút an ủi nào từ những hình tượng chăng? Có phải trong cảnh ngộ đó, Đức Chúa Trời đã kêu gọi ông? Sách Công vụ. đoạn 7 cho chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời vinh hiển đã hiện ra cùng ông, nhưng không đưa thêm một chi tiết nào cho sự kêu gọi đó. Đến bây giờ có một điều không thể bàn cãi là đang khi Áp-ram ở U-rơ, xứ Canh đê, Đức Chúa Trời đã phán cùng ông, Ngài kêu gọi ông đi đến một quê hương mới.
MỘT TỘI NHÂN TÌM KIẾM ĐỨC CHÚA TRỜI
Trí tưởng tượng có thể vẽ ra một bức tranh đẹp nói đến những khó khăn mà con người bị bối rối nầy đối diện. Ông đã lặng lẽ lìa bỏ mọi sự để dấn thân vào một con đường phiêu lưu nguy hiểm. Ông đã nghe một tiếng nói, nhưng liệu đây có phải là kết quả của trí tưởng tượng không? Liệu cuộc mạo hiểm nầy sẽ dẫn đến tai họa không? Những suy nghĩ như thế nầy và có lẽ còn nhiều luồng tư tưởng khác tràn ngập lý trí của ông, rồi trên cả mọi sự, đó là lời bảo đảm mà ông đã nghe được chính là tiếng phán của Đức Chúa Trời. vì thế, ông đã lên đường cho đến khi ông đến một nơi, tại đó ông quỳ gối xuống trước một bàn thờ nhỏ, và trong sự kinh ngạc lẫn niềm vui, “Đức Giê-hô-va đã hiện ra cùng ông” (Sáng 12:2). Lập tức đức tin giành chỗ cho nhận thức: ở một chỗ vô danh, xa xôi, khó hiểu, đã trở nên gần gũi và quen thuộc cách lạ lùng. Có phải đây cũng là kinh nghiệm của những Cơ-Đốc nhân không? John Bunyan đã ấp ủ lẽ thật nầy trong câu chuyện về một nhân vật nổi tiếng của ông trong quyển Thiên Lộ Lịch Trình. Truyện kể đang khi người ta sống trong thành phố Hủy diệt, Người Lữ Khách Cơ-Đốc nghe được tiếng của nhà Truyền đạo cảnh cáo khuyên phải trốn đi. Khi đáp ứng lời kêu gọi, Người Lữ Khách Cơ-Đốc trước tiên đã gặp tình trạng ngã lòng, sau cùng đến với Thập tự giá thì những trói buộc của người rơi xuống, và trong sự vui mừng cực độ, người đã khám phá ra một Đức Chúa Trời thực hữu. Chúng ta có thể lắng nghe Đức Chúa Trời ở bất cứ nơi đâu, song chúng ta chỉ gặp được Ngài ở nơi bàn thờ tấm lòng chúng ta mà thôi.
MỘT THÁNH ĐỒ VUỘT KHỎI ĐỨC CHÚA TRỜI
Áp-ram ở gần ban thờ bao lâu thì kinh nghiệm thiên thượng đã khiến quá khứ của ông chấm dứt. Bê-tên, nhà của Đức Chúa Trời, là nơi trước nay ông chưa hề biết đến. Tại đây, áp-ram đã đồng đi và trò chuyện với Đức Chúa Trời của ông, và cả đất dường như một thiên đường. Thế rồi vì một lý do nào đó không rõ, ông đã phạm một lỗi lầm: “Kế sau, áp-ram vừa đi vừa đóng trại lần lần đến nam phương” (Sáng. 12:9). Nỗi ước muốn đi đây đi đó đã chiếm trọn tấm lòng của Áp-ram, rồi không có sự dẫn dắt thuộc linh, Áp-ram di chuyển cách xa nơi phước hạnh. Đây là một lầm lẫn ghiêm trọng, vì mỗi bước đi đã đưa ông đến gần Ai Cập hơn. Câu kế tiếp của câu chuyện cho thấy có khó khăn xảy ra – “Bấy giờ, trong xứ bị cơn đói kém”. Rồi Áp-ram phạm phải lỗi lầm thứ hai: Áp-ram xuống xứ Ê-díp-tô mà kiều ngụ.
A, hỡi con người ngu xuẫn kia, tại sao ngươi không ở lại bên bàn thơ của Đức Chúa Trời? Người đã bày ra một gương xấu cho nhiêu con cháu ngươi Có mối tương giao và phương tiện sinh sống trong sự hiẹn diện của Đức Chúa Trời mà, sao lại có nhiều người từ từ chuyển hướng đến vùng biên giới Ai Cập vậy? Ngày hôm nay, chúng ta đi được một ít, ngày mai hơn hôm nay một ít, rồi đột nhiên chúng ta thấy khao khát hơn.
MỘT TỘI NHÂN TRỞ LẠI TÌM KIẾM ĐỨC CHÚA TRỜI
Câu chuyện về kinh nghiệm của Áp-ram trong một xứ xa làm cho việc đọc câu chuyện nầy trở nên buồn chán. Áp-ram không có một liên hệ gì với Đức Chúa Trời cả, và nỗi khổ của ông càng lúc càng thêm lên. Đức tin bị kế hoạch nhận chìm, sự bình an bị lo âu thay thế. Hầu như Áp-ram đã đánh mất sự sống của ông. Thế rồi bản năng thật của Áp-ram sống lại, từ trong hầm mộ của sự thất vọng, một quyết định mới dấy lên là phải tìm kiếm Đấng Tác Giả và Thành Toàn của đức tin: “Áp-ram ở Ê-díp-tô … trở lên … về Bê-tên… là nơi đã lập một bàn thờ lúc trước” (Sáng. 13:1-4). Một lần nữa, Áp-ram quỳ xuống bên bàn thờ thiêng liêng đó, và ân sũng của Đức Chúa Trời gạt bỏ những bóng đêm ra khỏi linh hồn ông. Chắc chắn bức tranh xa xưa đã được một Đấng Nghệ Sĩ tô vẽ, những ngón tay của Đấng ấy mang đầy những dấu ấn khôn ngoan, Ngài là Đấng thấy sự cuối cùng từ buổi sáng thế, đã làm cho Nôi Lời của ngài trở nên nhục thể ngay những trang đầu tiên trong kế hoạch của Ngài.
Có một con đường trở về cùng Đức Chúa Trời từ con đường tối tăm tội lỗi. Có một cánh cửa mở ra và mọi người có thể bước vào trong trong cánh cửa đó. Tại Thập tự giá nơi đôi Gô-gô-tha là nơi Bạn bắt đầu khi Bạn đến với Chúa Jêsus như một tội nhân.

Related link

Latest Features

Weather

Facebook comments