Kết ước: Thành thật với Chúa để Ngài xử lý tâm tánh
-
Sẵn lòng để Chúa xử lý
-
Nếu chống cự lại không nên dự lớp này nữa.
-
Sự thay đổi phải đến từ phía trong trước,
điều chúng ta muốn là Đấng Christ sống trong chúng ta chứ không phải cải thiện
cách sống, cải thiện cách cư xử…ở ngoài đời cũng có lớp như vậy..họ không phải
là CDN
-
Mục tiêu của chúng ta là trở nên giống
Đâgns Christ. Câu hỏi là chúng ta có thực sự biết Chúa hay chỉ là biết về Ngài
thôi. Biết về Chúa ..chỉ biết các điều luật điều răn thôi…làm sao dạy họ
đây…chúng ta sẽ trao cho họ nhiều điều luật nguyên tắc.
-
Khi chúng ta biết Chúa Jesus cách thân mật
thì tâm tánh thay đổi dựa trên mối quan hệ đó.
-
Điều quan trọng: Dạy cho họ về tâm tánh
của Chúa Jesus.
-
Chúng ta cần bắt đầu với chính mình đó
là điều chúng ta cần tập trung vào. Chúng ta cần sửa soạn tấm lòng của mình. Cần
Chúa tra xét dò xét tấm lòng của mình. Chúng ta chỉ cởi mở làm điều đó khi
chúng ta tin cậy Ngài thôi
-
Cách học biết Đức Chúa Trời là phải biết
Chúa là ai. Biết Chúa là ai thì mới biết Chúa đáng tin cậy thế nào.
-
Dành thời gian thờ phượng Chúa chỉ vì
Chúa là ai. Người ta thích ở trong sự tối tăm hơn. ..vì họ không muốn rời bỏ tội
lỗi của họ, không muốn tội lõi của họ được phơi bày ra.
-
Đến với sự sáng là gì? Là đến với Chúa
Jesus. Đến với sự sáng, đặt mắt nơi Chúa Jesus thờ phượng Ngài.
-
(chú ý khi làm gì cần báo cho giáo
viên….để không mất phần chuẩn bị bài học)
-
TẠI SAO TÂM TÁNH LẠI QUAN TRỌNG?
Sáng 1:26,27
-
26 Đức Chúa Trời phán rằng:
Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị
loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và
khắp cả đất. 27 Đức Chúa Trời dựng nên loài
người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời;
Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.
-
Đức
Chúa Trời tạo dựng nên chúng ta để trở nên giống như Ngài, và Ngài là thánh khiết.
-
Ngài
cũng đưa cho chúng ta mạng lệnh là phải trở nên thánh khiết. IPhi 1:14 14
Anh em đã nên như con cái hay vâng lời, thì chớ
có làm theo sự dâm dục, là sự cai trị trong anh em ngày trước, về lúc anh em
còn mê muội. 15 Nhưng, như Đấng gọi anh em là thánh,
thì anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn ở mình, 16 bởi có chép rằng: Hãy nên thánh, vì ta là
thánh
-
Đức
Chúa Trời muốn chúng ta giống như Ngài.
-
I
Giăng 3: 2,3. 3 Nầy tại sao chúng ta biết mình
đã biết Ngài, ấy là tại chúng ta giữ các điều răn của Ngài. 4
Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ điều răn Ngài, là người nói dối,
lẽ thật quyết không ở trong người. 5 Nhưng ai
giữ lời phán Ngài, thì lòng kính mến Đức Chúa Trời thật là trọn vẹn trong người
ấy. Bởi đó, chúng ta biết mình ở trong Ngài. 6 Ai
nói mình ở trong Ngài, thì cũng phải làm theo như chính Ngài đã làm.
-
Động
cơ nào khiến chúng ta giữ điều răn Chúa?
-
5
Vả,
các con biết Đức Chúa Jêsus Christ đã hiện ra để cất tội lỗi đi, và biết trong
Ngài không có tội lỗi. 6 Ai ở trong Ngài thì không phạm tội;
còn ai phạm tội, thì chẳng từng thấy Ngài và chẳng từng biết Ngài.
-
Mục
tiêu của Chúa là khiến chúng ta giống như Đấng Christ.
-
Iphi
1: 3 Quyền phép Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi
điều thuộc về sự sống và sự tin kính, khiến chúng ta biết Đấng lấy vinh hiển và
nhân đức mà gọi chúng ta, 4 và bởi vinh hiển nhân đức ấy,
Ngài lại ban lời hứa rất quí rất lớn cho chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được
lánh khỏi sự hư nát của thế gian bởi tư dục đến, mà trở nên người dự phần bổn
tánh Đức Chúa Trời
-
Tại
sao Chúa ban cho chúng ta lời hứa rất lớn này? Để chúng ta được dự phần bổn
tánh của Đức Chúa Trời.
-
Quyền
phép Đức Chúa Trời ban cho chúng ta mọi điều chúng ta cần về sự sống và sự tin
kính. Nên nếu chúng ta bị cám dỗ rằng mình không thể thay đổi, thì hãy nhớ rằng…Chúa
đã ban cho chúng ta đủ mọi điều về sự sống và tin kính để thay đổi rồi.
-
Ê
phê sô 1:3,4. Eph 1:3 3 Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus
Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời, 4 trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta
trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa
Trời, 5 bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước
cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt
của Ngài, 6 để khen ngợi sự vinh hiển của ân
điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!
-
Tại
sao Chúa lại chọn chúng ta trước khi lập nền móng của trái đất này? Để chúng ta
được nên thánh. Mục tiêu là để chúng ta sống với Ngài. Đức Chúa Trời là thánh
khiết Ngài không chịu được bất kỳ tội lỗi nào trước sự hiện diện của Ngài.
Chúng ta làm sao có thể đứng trước mặt Chúa nếu chúng ta có tội lỗi. Ngài nhìn
thấy mọi điều, và thấy mọi điều của chúng ta nên chúng ta không thể che dấu điều
gì khỏi Ngài được.
-
Co 1:21 21 Còn
anh em ngày trước vốn xa cách Đức Chúa Trời, và là thù
nghịch cùng Ngài bởi ý tưởng và việc ác mình, 22 nhưng
bây giờ Đức Chúa Trời đã nhờ sự chết của Con Ngài chịu lấy trong thân thể của
xác thịt mà khiến anh em hòa thuận, đặng làm cho anh em đứng trước mặt Ngài cách
thánh sạch không vết, không chỗ trách được;
-
Tại
sao thông qua sự chết của Chúa Jesus Ngài lại làm hòa chúng ta trước mặt Đức
Chúa Trời? vì chúng ta trở nên không chỗ trách được…điều đó cần có sự đổ huyết
của Chúa Jesus vì không ai hoàn hảo cả.
-
Chúng
ta đang trong tiến trình được Đức Chúa Trời biến đổi.
-
Co 3:10 9 Chớ
nói dối nhau, vì đã lột bỏ người cũ cùng công việc nó, 10
mà mặc lấy người mới là người đang đổi ra mới
theo hình tượng Đấng dựng nên người ấy, đặng đạt đến sự hiểu biết đầy trọn.
-
Chúng
ta được làm nên mới: Đức Chúa Trời đang thay đổi chúng ta . mục tiêu của Ngài
là gì? Theo đúng hình tượng mà Ngài đã dựng nên chúng ta . Đức Chúa Trời muốn
phục hồi lại tình trạng không có tọi lỗi trong chúng ta , nó là một tiến trình
không phải là xảy ra một lần duy nhất. Vì chúng ta đang…chứ không phải đã được
đổi nên mới rồi. Đức Chúa Trời đang làm việc trong chúng ta , chúng ta cần hợp
tác với Chúa.
-
Mục
tiêu của Đức Chúa Trời là làm chúng ta giống như Ngài. Tâm tánh của chúng ta cần
thay đổi.
-
I
Cô rinh tô 3: 16 Anh em há chẳng biết mình là
đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em sao? 17 Ví có ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời,
thì Đức Chúa Trời sẽ phá hủy họ; vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh, mà
chính anh em là đền thờ.
-
Chúng
ta cần nghĩ đến tầm quan trọng của việc được tẩy sạch trước khi bước vào trong
đền thờ. Sự hiện của Đức Chúa Trời ở trong nơi đó và Ngài không thể dung chịu bất
kỳ tội lỗi nào. Lửa của Chúa thiêu hóa những kẻ nào bày tỏ sự thiếu tôn kính với
Ngài. Đức Chúa Trời không ở trong lều, hay tòa nhà bằng đá nhưng ở trong chúng
ta. Đền thờ là nơi để thờ phượng, đền thờ là nhà của chúng ta. Đức Chúa Trời
không hài lòng và phật ý khi dân mang hình tượng vào đền thờ. Hay tội lỗi….ngày
nay Ngài vẫn là Đức Chúa Trời đó, và ngày nay Đức Chúa Trời sống ở trong chúng
ta. Chúng ta chớ làm buồn Thánh Linh của Ngài.
-
19 Anh em há chẳng
biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là
Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính
mình sao? 20 Vì chưng anh em đã được chuộc bằng
giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời.
-
Đức
Thánh Linh là ai? Là Đức Chúa Trời. đôi khi chúng ta xem nhẹ Ngài, như là ai đó
chịu trách nhiệm làm phép lạ, ai đó làm cho chúng ta cảm thấy tốt thôi. Nhưng
Ngài là Đức Chúa Trời. cái linh của ai đó là phần quan trọng nhất của họ hay
sao. Vì chính điều ở bên trong người đó mới tạo ra người đó là ai.
-
Linh
của Đức Chúa Trời là phần quan trọng Ngài là ai.
-
Thân
thể mình là đền thờ của Đức Chúa Trời . đây là nhà của Ngài không phải là của
chính chúng ta nữa. Ngài quyết định điều gì xảy ra trong chính nhà riêng của
Ngài.
I Cô IICo 6:16 16 Có thể nào hiệp đền thờ Đức Chúa Trời lại
với hình tượng tà thần? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như
Đức Chúa Trời đã phán rằng: Ta sẽ ở và đi lại giữa họ; ta sẽ làm Đức Chúa Trời
của họ, và họ làm dân ta.
-
Mục
tiêu của Đức Chúa Trời là ở với dân Ngài, nên Ngài yêu cầu họ xây dựng đền tạm.
Bây giờ Ngài đến ở trong chúng ta. Đức Chúa Trời đã tạo nên chúng ta và ra lệnh
chúng ta phải trở nên thánh khiết
-
Chúng
ta là người đại diện cho Chúa Jesus ở trên đất này.
II Cô 5:20-6:1 Vậy chúng tôi làm chức khâm sai của Đấng Christ, cũng như
Đức Chúa Trời bởi chúng tôi mà khuyên bảo. Chúng tôi nhân danh Đấng Christ mà
nài xin anh em: Hãy hòa thuận lại với Đức Chúa Trời. 21
Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi
vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức
Chúa Trời. 1 Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc
với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không.
Mục tiêu của Đức Chúa Trời cho chúng
ta được nói rõ trong câu 21: để cho chúng ta trở nên công bình. Chúa không ở
trên đất nữa, chúng ta là đại sứ của Ngài. Ngài đặt Thán linh trong chúng ta để
chúng ta thành người đại sứ cho Ngài.
Nhưng
-
không
phải ngay sau khi nhận Đức Thánh Linh
chúng ta lập tức trở nên hoàn hảo.
-
nếu
muốn làm việc với Ngài khác chúng ta cần dọn nhà riêng của mình trước. chúng ta
phải tiếp tục việc dọn nhà…không thể dọn một lần mà sạch 30 năm.
-
Lu
ca 6: 39 Ngài cũng phán cùng họ một thí dụ rằng:
Kẻ mù có thể dắt kẻ mù được chăng? Cả hai há chẳng cùng té xuống hố sao?
40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình. 41 Sao ngươi nhìn thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà không thấy cây đà trong mắt ngươi? 42 Sao ngươi nói được với anh em rằng: Anh ơi, để tôi lấy cái rác trong mắt anh ra, còn ngươi, thì không thấy cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cây đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em.
43 Cây sanh trái xấu không phải là cây tốt, cây sanh trái tốt không phải là cây xấu; 44 vì hễ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả nơi bụi gai, hay là hái trái nho nơi chòm kinh cước. 45 Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.
40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình. 41 Sao ngươi nhìn thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà không thấy cây đà trong mắt ngươi? 42 Sao ngươi nói được với anh em rằng: Anh ơi, để tôi lấy cái rác trong mắt anh ra, còn ngươi, thì không thấy cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cây đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em.
43 Cây sanh trái xấu không phải là cây tốt, cây sanh trái tốt không phải là cây xấu; 44 vì hễ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả nơi bụi gai, hay là hái trái nho nơi chòm kinh cước. 45 Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.
-
Chúa
nói với người muốn dạy dỗ người khác. Mình phải thay đổi mình trước. mình rất
nhan chóng để sửa sai người khác nhưng lại không sửa chính mình.
-
Để
sửa người khác trong cách tôn trọng mà người đó chấp nhận được thì mình phải
thay đổi trước. Không có kỹ thuật nào để thuyết phục người khác đâu. Nếu có thì
không phải là Đức Thánh Linh . Chức vụ chúng ta phải là đến từ đời sống được biến
đổi. chúng ta đuocj biến đổi vì Đức Thánh Linh sống trong chúng ta
-
Chúng
ta cần xử lý những gì ngăn trở Chúa làm việc trong chúng ta.
-
I
Phi 1:18 18 vì biết rằng chẳng phải bởi vật
hay hư nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã được chuộc khỏi sự ăn ở không ra chi
của tổ tiên truyền lại cho mình
-
Chúng
ta được thừa hưởng điều gì? Tội lỗi của tổ tiên. Hàng trăm ngàn năm qua nhiều
người sống tội lỗi như vậy, thế hệ trước chuyển sang thế hệ kế tiếp. chúng ta
đang đứng trước núi tội lỗi lớn tổ phụ để lại
-
Cái
lối sống hoàn toàn trái ngược với Đức Chúa Trời.
IIPhi 1:4 3
Quyền phép Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi điều thuộc về sự sống và
sự tin kính, khiến chúng ta biết Đấng lấy vinh hiển và nhân đức mà gọi chúng ta4
và bởi vinh hiển nhân đức ấy, Ngài lại ban lời hứa rất quí rất lớn cho
chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được lánh khỏi sự hư nát của thế gian bởi tư dục
đến, mà trở nên người dự phần bổn tánh Đức Chúa Trời.
-
Chúng
ta cần phải chạy trốn khỏi điều gì?
-
Điều
gì gây ra sự hư nát của thế gian này? Bởi tư dục, tội lỗi.
Eph 2:2 2 đều là những sự anh em xưa đã học đòi, theo thói quen đời nầy, vâng phục vua cầm quyền
chốn không trung, tức là thần hiện đương hành động trong các con bạn nghịch.
-
Chúng
ta được thừa hưởng gì từ lối sống của tổ phụ? Thói quen xấu, người ta sống
trong sự không vâng lời bội nghịch.
-
Chúng
ta đi theo người lãnh đạo dẫn dắt chúng ta sai. Người mù dẫn người mù xuống hố.
-
Có
rất nhiều tội lỗi chúng ta cần nhổ ra khỏi đời sống của mình. Tội lỗi là kết quả
thiết lập mối quan hệ giữa con người vói sa tan.
-
Họ
tự thành chúa của mình. Đức Chúa Trời không tạo dựng chúng ta trở thành chủ của
mình. Chúng ta chỉ có một chủ duy nhất thôi. Đó là Chúa Jesus.
-
Tội
lỗi là kết quả của mối quan hệ mà Chúa
không muốn chúng ta có.
-
Tôi
muốn cai trị cuộc đời của tôi. Mối quan hệ đó là giữa chúng ta với sa tan nhưng
chúng ta lại bị nó lừa là tự cai trị của cuộc đời mình.
-
Chúng
ta bị lừa dối nên cứ đi theo đường riêng của mình. Khi Ngài chạm đến chúng ta
thì chúng ta hất ra…chúng ta giận dữ với Đức Chúa Trời ..sự độc lập đó cần đá
ra khỏi cuộc đời chúng ta ..chúng ta nghĩ rằng đó là sự tự do nhưng đó không phải
tự do thật. sự tự do thật không đến từ việc đi theo đường riêng.
-
Chết
con người cũ, tháo bỏ tội lỗi ra khỏi con người chúng ta.
-
Làm
bài và viết xuống tội chúng ta chưa ăn năn? Không nói đến tội đã ăn năn rồi mà
được Chúa xóa sạch.
-
Chúng
ta phải được xử lý trước khi giúp đỡ người khác.
-
Nếu
có điều gì Chúa muốn cắt bỏ thì nó đau đớn.
-
Sẽ
có sự tranh chiến vận lộn …nhưng vì Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta nên hãy để
Ngài dẫn dắt chúng ta qua tiến trình này. Hãy để Ngài đào sâu trong chúng ta để
chúng ta giống Chúa Jesus.
-
Nhưng
điều không xử lý nó sẽ thành rào cản để không thân mật với Chúa. Hãy nghĩ nó là
rác, giống như dọn dẹp nhà của mình vậy. Nếu chúng ta sống với những con lợn
quá lâu đến nỗi không thấy hôi nữa. …. Nhưng Đức Thánh Linh sống trong đó và
Ngài thấy.
-
Chúng
ta đừng che dấu Đức Chúa Trời khi đọc câu hỏi vì không dấu được Chúa đâu. Hãy
thành thật với Chúa, đừng cố gắng tranh cãi với Đức Chúa Trời , không thắng
đâu, vậy hãy thành thật với Ngài.
7 bước đi đến sự tự do:
1. Khi chúng ta đặt câu hỏi, hãy nói với Đức
Chúa Trời cách khiêm nhương về tội lỗi cụ thể nào đến trong tâm tri của mình.
2. Hãy cầu xin sự tha thứ của Đức Chúa Trời.
Phải rất cụ thể tỉ mỉ…không thể nói chung chung qua loa. Chúng ta kể tên cụ thể
tỉ mỉ tội đó thì mới giải quyết nó được.
3. Trong trường hợp người khác bị tác động và
ảnh hưởng bởi tội lỗi của chúng ta. Làm hại tổn thương người khác. Cần phải nói
với người đó về lỗi của mình. VD ăn trộm thì cần phải nói….với hàng xóm là…Nếu
có cảm giác ghen tị thì không cần nói vì điều đó không thích đáng
4. Xin người đó tha lỗi.
5. Hảy sửa lại điều mình làm sai. Ăn cắp tiền
thì trả lại tiền.
a. Nếu có thần tượng trong nhà thì phải bỏ thần
tượng đó đi.
6. Nên có người giải trình, có tội cần xưng với
Đức Chúa Trời thôi, nhưng cũng có tội cần xưng với người đó.
7. Có sự xác định rõ ràng: đi một hướng khác
rõ ràng với tội lỗi đó. Nếu chỉ cảm thấy đau buồn, xin lỗi mà không thay đổi
thì không phải là ăn năn.
NHỮNG ĐIỀU CẦN CỞI BỎ
Cô
lô se 3 5 Vậy hãy làm chết các chi thể của
anh em ở nơi hạ giới,
-
tức là tà dâm,
-
ô uế,
-
tình dục,
-
ham muốn xấu xa,
-
tham lam, tham lam chẳng khác gì thờ hình tượng:
-
6 bởi những sự ấy cơn giận của Đức Chúa Trời giáng
trên các con không vâng phục; 7 lúc trước anh
em sống trong những nết xấu đó, và ăn ở như vậy. 8 Nhưng
bây giờ anh em nên trừ bỏ hết mọi sự đó,
-
tức là sự
thạnh nộ,
-
buồn giận
và hung ác.
-
Đừng nói hành ai,
-
chớ có một lời tục tỉu nào ra từ miệng anh em.
-
9 Chớ nói dối nhau, vì đã lột bỏ người
cũ cùng công việc nó,
-
10 mà mặc lấy người mới là người đang
đổi ra mới theo hình tượng Đấng dựng nên người ấy, đặng đạt đến sự hiểu biết đầy
trọn.
Epheso
4 17 Vậy, nầy là điều tôi nói và điều
tôi nhân danh Chúa mà rao ra: ấy là anh em chớ nên ăn ở như người ngoại đạo nữa,
họ theo sự hư không của ý tưởng mình, 18 bởi
sự ngu muội ở trong họ, và vì lòng họ cứng cỏi nên trí khôn tối tăm, xa cách sự
sống của Đức Chúa Trời. 19 Họ đã mất cả sự cảm
biết, đành bỏ mình trong một đời buông lung, đem lòng mê đắm không biết chán mà
phạm hết mọi điều ô uế. 20 Nhưng anh em học
cho biết Đấng Christ thì chẳng phải như vậy, 21 vì
anh em đã nghe đạo Ngài, và được dạy dỗ trong Ngài (y theo lẽ thật trong Đức
Chúa Jêsus) 22 rằng
anh em phải bỏ cách ăn nết ở ngày trước, thoát lốt người cũ là người bị hư hỏng
bởi tư dục dỗ dành, 23 mà phải
làm nên mới trong tâm chí mình, 24 và mặc lấy
người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công
bình và sự thánh sạch của lẽ thật.
-
Người
cũ là người: bị hư hỏng. điều gì làm cho con người cũ của mình bị hư hỏng. ..tư
dục dỗ dành, ham muốn lừa dối mình.
-
Người
mới: trong sự công bình và thánh sạch của lẽ thật
-
Con
người cũ đầy những sự ích kỷ đồi bại, xấu xa và lừa dối…con người mới được Đức
Chúa Trời tạo dựng thì giống trong sự công bình thánh sạch và lẽ thật.
-
Con
người cũ được bao bọc bởi sự lừa dối. Con người mới được bao bọc bởi lẽ thật.
-
Cần
treo một vật..thì đóng đinh, khi nhổ ra còn lại vết thủng…chúng ta có những vết
thủng của tội lỗi. Đức Chúa Trời muốn băng bó những điều đó vào. Qua sự ăn năn
vết thương được chữa lành đến mức chỉ còn là sẹo thôi.
-
Ê
sai 30:15. Lối đi dẫn đến sự yên nghỉ bình an là ăn năn, qua sự trông cậy Ngài.
Nếu không tin cậy Đức Chúa Trời thì khó từ bỏ được tội lỗi của mình. Chỉ khi
nào có mối quan hệ thân mật với Đức Chúa Trời biết Ngài yêu chúng ta chừng
nào…chúng ta mới có sự thúc đẩy để từ bỏ tội lỗi, khi đó mới ghét điều Ngài
ghét, lúc đó mới có thể nói không với tội lỗi. khi chúng ta được kéo đến với
Chúa Jesus thì thái độ nói không với tội lỗi của chúng ta mới giống thái độ nói
không với tội lỗi của Chúa Jesus. Khi để Thánh linh làm việc trong chúng ta
…..thì Ngài sẽ chiến đấu với tội lỗi trong chúng ta …. Chúng ta có để cho Ngài
làm việc hay không đây. Chúng ta ghét tội lỗi…….
-
Ê
sai 1: 18-20. Có hậu quả nghiêm trọng khi không vâng lời. Nhưng dân sự Chúa đã
không vâng lời….không ăn năn.
o Lý do nào họ
không ăn năn? Vì họ không thích sự sửa phạt, nên trở nên cứng đầu hơn, họ thiếu
sự tin cậy Đức Chúa Trời.khi chúng ta
không tin cậy Đức Chúa Trời chúng ta sẽ sợ hãi về điều Đức Chúa Trời sẽ làm cho
chúng ta. Hoặc những kinh nghiệm trong quá khứ nó thuyết phục chúng ta không
tin cậy Ngài trong tương lai.
o Những cái khái
niệm sai về Đức Chúa Trời, có thể lớn lên cùng sự dạy dỗ sai, hoặc kinh nghiệm
sai. Trước đây chúng ta chưa tin chúng ta có suy nghĩ sai về Đức Chúa Trời sau
khi tin Chúa chúng ta vẫn sử dụng suy nghĩ đấy.
o Rất khó cởi mở tấm
lòng với Chúa Jesus khi chúng ta không tin cậy Ngài. Để xử lý với tội lỗi cần xử
lý những quan điểm sai về Đức Chúa Trời đã.
o Một điều cần nhận
thức rõ ràng: Đức Chúa Trời yêu chúng ta và muốn điều tốt nhất cho chúng ta. Có
thể họ tin Đức Chúa Trời yêu người khác nhưng với mình thì không.
o Khi Đức Chúa Trời
cáo trách tội lỗi của mình thì mình có tin tưởng Đức Chúa Trời đứng về phía
mình hay là chống lại chúng ta.
o Chúng ta nhận biết
Ngài kỷ luật chúng ta hay là chống lại chúng ta.
o Liệu chúng ta có
hoàn toàn cởi mở trọn vẹn tấm lòng chúng ta với Chúa không, hay là còn muốn níu
giữ lại điều gì ? Nếu còn tranh chiến vận lộn…thì cần học thêm câu Kinh Thánh
cho biết Ngài yêu thương chúng ta. Ê sai 30:15 có lời hứa tuyệt vời ở đó.
o Nếu vật lộn về sự
ăn năn. Thì chúng ta cần bắt đầu ở điểm chúng ta suy nghĩ gì về Đức Chúa Trời.
chúng ta có thực sự tin…khi chúng ta cởi mở thì Ngài giúp đỡ chúng ta hay chỉ
nghĩ Ngài đợi để bắt lấy tội lỗi của chúng ta . Hay chúng ta tin Ngài
yêu chúng ta rất nhiều đến mức muốn chúng ta được giải phóng ra khỏi tội lỗi.
o Không ăn năn: vì
vui thích điều mình đang làm. Cảm thấy thoải mái về nó, không muốn bỏ nó. Hoặc
vì sợ sự xấu hổ, sợ bị phơi bày tội lỗi ra và người ta biết được. rất dễ thuyết
phục bản thân mình không đến nỗi nào.
o Vì sự kiêu ngạo.
không muốn phải hạ mình.
o Sống chung với
nhiều người xấu, giống như sống với heo lâu ngày..không tháy hôi.
o Đôi khi do chúng
ta thiếu sự thúc đẩy, lười biếng thực hiện những công việc có thể đem lại sự
thay đổi. có khi nào chúng ta nghe…tôi không thể thay đổi, khó quá…
o Hoặc nghĩ là sự
thay đổi là không thể. Chúng ta đã từ bỏ hy vọng trước đó rồi.
o Vì bị lừa dối.
o Vì muốn thấy
mình là tốt lành nên không ăn năn. Phần lớn mọi người thấy cuộc sống mình là
khá ổn, không sao cả.
o Nếu lãnh vực nào
chúng ta bị mù khi ai chỉ điều đó ra cho chúng ta chúng ta phản ứng sao? Biện hộ,
phủ nhận, ….loài người có khả năng bị lừa dối bởi chính mình, tấm lòng loài người
gian dối.
o Có người nói tôi
có thể li dị vợ để cưới thư ký….đó là ý muốn Chúa. Chúng ta bị lừa dối.
o Chúng ta có thể
tin vào một khía cạnh nào đó mà không đúng sự thật, nó sai. Chúng ta có cách cư
xử sai mà chúng ta không nhận thức được. Nếu chúng ta cho phép sứ giả ma quỉ
vào đền thờ và lừa dối…thì sau đó sẽ xảy ra…sứ giả này sẽ mang thần tượng vào đấy.
o Thông thương người
khác rất dễ nhìn thấy lãnh vực chúng ta bị mù mà chúng ta không nhìn thấy. Người
ta có thấy rõ ràng chúng ta không muốn lắng nghe khi có lời khuyên trong những
điểm mù của mình.
o Có những dấu hiệu
nào cho biết không lắng nghe? Tôi biết rồi….bạn không ở trong hoàn cảnh của tôi
bạn không hiểu đâu. Tôi biết Kinh Thánh nói gì nhưng mà…trừ khi người kia thay
đổi.
o Cho dù có những
tội lỗi trong tâm trí mà người khác không thấy hoàn toàn, nhưng vẫn có bằng chứng
nào đó mà có thế thấy: ghen tị, oán giận, tham muốn, …chúng ta giữ trong tâm
tri muốn che đậy, nhưng Đức Thánh Linh biết rõ những điều đó trong tâm trí
mình.
-
SỰ
KIÊU NGẠO:
Điều gì người ta nói ra miệng cho thấy là sự kiêu ngạo:
o Khoe khoang, nói
cho mọi người biết họ hoàn thiện thế nào tốt thế nào?
o Nói xấu người
khác để thấy mình tốt hơn.
o Người châm biếm
o Phán xét
o Nói về mình nhiều
quá.
o Khước từ sự giải
trình. Trình bày ra, tường thuật….
o Không cho phép
người khác chỉ ra lỗi của mình
Suy nghĩ và hiểu biết về Đức Chúa
Trời là chía khóa đê thay đổi chúng ta , nhân biết Ngài có quyền năng để thay đổi
mình.
-
IIPhi 1:3 3
Quyền phép Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi
điều thuộc về sự sống và sự tin kính, khiến chúng ta biết Đấng lấy vinh hiển và
nhân đức mà gọi chúng ta, 4 và bởi vinh hiển nhân đức ấy, Ngài lại
ban lời hứa rất quí rất lớn cho chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được lánh khỏi
sự hư nát của thế gian bởi tư dục đến, mà trở nên người dự phần bổn tánh Đức
Chúa Trời
-
Đức
Chúa Trời ban cho chúng ta điều gì? Sự sống và sự tin kính, Ngài ban Lời hứa.
-
Nếu
chúng ta không tin lời hứa của Chúa chúng ta không giống như Ngài được. nếu
không tin Đức Chúa Trời thì đã khước từ sự giúp đỡ của Ngài rồi. Nếu chúng ta
nghĩ Ngài sai, chúng ta đúng thì chúng ta không thay đổi được.
3
điều kiện
1.
Thành
thật trước mặt Chúa
2.
Khiêm
nhường hạ mình
3.
Sẵn
lòng làm bất cứ điều gì Đức Chúa Trời yêu cầu.
-
Hãy
nhớ một ngày kia chúng ta phải đứng trước mặt Đức Chúa Trời lúc đó không tranh
cãi gì được rồi. chúng ta cần nuôi dưỡng thái độ đó ngay bây giờ.
Ăn năn là gì?
-
Châm
28: 13, kẻ nào dấu tội lỗi mình sẽ không được may mắn, nhưng ai xưng nó ra và
lìa bỏ nó sẽ được thương xót.
-
Khi
chúng ta phạm tội, Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm gì? Xưng nó ra và lìa bỏ nó.
Phải xây khỏi nó.
-
Thi
thiên 32:
o David học phải
làm gì với tội lõi của mình. Nếu khước từ ăn năn thì ….xương côt tiêu tàn…rên
xiết
o Nhưng khi ăn năn
thì: thì được Chúa tha tội và chỉ cho con đường phải đi.
o Ông đưa ra bài học
của chính ông: đừng cứng đầu, hãy tin cậy Chúa và ăn năn.
-
II Cô rinh tô
7:10 IICo 7:10 10 Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra
sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự rỗi linh hồn; về sự đó người ta chẳng hề
ăn năn, còn sự buồn rầu theo thế gian sanh ra sự chết.
-
Sự
ăn năn có dễ không? Không, nó đau đớn, nó có sự khác biệt khi Đức Thánh Linh
cáo trách chúng ta và sự đau đớn do tội lỗi gây ra.
-
Sự
cáo trách về tội lỗi của Đức Thánh Linh khác với sự mặc cảm mà satan mang đến.
Đức Thánh Linh nhắc tội chưa ăn năn, còn sa tan nhắc tội đã ăn năn rồi để mình
bị mặc cảm, định tội.
-
Gia
cơ 4: 6-10. Gia 4:6 6 nhưng Ngài lại ban cho ta ơn lớn
hơn nữa. Vì vậy, Kinh thánh chép rằng: Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo,
nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường. 7 Vậy hãy phục
Đức Chúa Trời; hãy chống trả ma quỉ, thì nó sẽ lánh xa anh em. 8
Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em. Hỡi kẻ có tội,
hãy lau tay mình, có ai hai lòng, hãy làm sạch lòng đi; 9
hãy cảm biết sự khốn nạn mình, hãy đau thương khóc lóc; hãy đổi cười
ra khóc, đổi vui ra buồn. 10 Hãy hạ mình xuống
trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên
-
Đây
là lời hướng dẫn phải làm gì để ăn năn.
-
Hai
lòng: một phần muốn Đức Chúa Trời một phần muốn tội lỗi, Đức Chúa Trời phán hãy
chọ đi đừng nắm giữ cả 2. Cái tiến trình của sự ăn năn không phải là vui vẻ cười
đùa…nhưng là đau đớn. không phải là nhỏ nước mắt cả ngày, nhưng là thấy nó như
Đức Chúa Trời thấy, là điều Đức Chúa Trời ghét, là điều hạm hãi người khác, là
rác rưỡi, là điều dơ bẩn. chúng ta cần tẩy rửa nó ra khỏi đời sống chúng ta.
-
Chúng
ta không cần giống như tôn giáo khác. Với một tội cứ phải ăn năn suốt, vì họ
không có hy vọng về sự tha thứ. IGi 1:9 9 Còn nếu chúng ta xưng tội mình,
thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch
mọi điều gian ác.
-
Chúa Jesus trả giá cho những tội lỗi chúng ta đã
phạm tội rồi, nên nếu chúng ta xưng tội và xây ra khỏi nó thì sẽ được tha thứ.
Ngài sẽ đem nó ra xa khỏi chúng ta , Ngài không nhắc lại, chúng ta được tự do.
Chúa Jesus gớm ghét tội lỗi đến nỗi phải đến thế gian này để chết và giải phóng
chúng ta khỏi chúng ta. Đức Thánh Linh ghét tội lỗi, và khó khăn cho Ngài sống
trong một đền thờ đầy tội lỗi. Nên chúng ta cần ăn năn tội lỗi và làm sạch.
Hình tượng bản thân không được ngự trên Ngai.
-
Thi thiên 139:23,24
-
NHÌN XEM CHÚA LÀ AI? ĐÓ LÀ CHÌA KHÓA CHO SỰ ĂN
NĂN, ĐỜI SỐNG TIN KÍNH CỦA CHÚNG TA. Chúng ta càng nhìn rõ Chúa bao nhiêu càng
giúp chúng ta nhanh chóng ăn năn tội lỗi như Ê sai.
-
KHÔNG PHẢI CHỈ CỐ GẮNG THAY ĐỔI BỀ NGOÀI, NHƯNG
LÀ THAY ĐỔI BỀ TRONG,ĐỂ CHÚA JESUS SỐNG TRONG CHÚNG TA, TRƯỚC KHI DẠY DỖ AI VỀ
TÂM TÁNH CẦN ĐỂ CHÚA THAY ĐỔI CHÚNG. CHÚNG TA LÀ ĐỀN THỜ CỦA ĐỨC THÁNH LINH
-
CHÚA
JESUS CẦN THỜI GIAN ĐỂ Ở RIÊNG VỚI DCT CHÚNG TA CŨNG VẬY, cần tắt điện thoại
đi.
-
Tiến
trình làm sạch là cả cuộc đời……..xin Chúa bày tỏ bất cứ tội lỗi nào không ăn
năn, những đường lối nào đã lơ đi mà không vâng lời Ngài.
-
Những
lãnh vực nào…………..chúng con không muốn làm đau buồn Thánh Linh Ngài, chúng con
muốn
LÀM BÀI 01. TẨY SẠCH ĐỀN THỜ
(chú ý: lấy một quyển vở, ra một
chỗ riêng đọc và cầu nguyện với Chúa, ghi xuống những điều cần ăn năn)
TẨY
SẠCH ĐỀN THỜ CỦA TÔI
Chủ
tâm tìm kiếm để tăng trưởng trong sự tin kính
(2 Phi-e-rơ
1:5-11)
1) Tôi có chuyên tâm hay lười biếng trong sự đeo đuổi Đức Chúa Trời và sự thanh khiết của mình?
2) Tôi có đeo đuổi sự ưu tú về đạo
đức không hay là tôi có cho phép bản thân thỏa hiệp (dù là một chút hoặc thậm
chí chỉ là trong điều mà tôi cho phép bản thân nghĩ tới)?
3) Tôi có đang tìm kiếm để được biết
Đức Chúa Trời và Lời của Ngài sâu sa hơn không? Tôi có một khao khát để biết,
tin và sống theo lẽ thật không??
4) Thỉnh thoảng tôi
có thiếu sự tiết độ không? Trong những lãnh vực nào của cuộc đời tôi?
5) Tôi có cam kết bền chí trong sự vâng lời Đấng Christ cho dù nếu điều đó có nghĩa là tôi
phải trải qua những sự khó khăn?
6) Tôi có sẵn lòng ăn năn bất
kỳ điều gì không tin kính trong đời sống tôi hay là tôi bênh vực và biện minh
cho chính mình? Tôi có cảm thấy mình đủ tốt như mình vẫn làm nên tôi không cần
thay đổi không?
7) Tôi đã từng nói những lời không tử tế với những người khác chưa?
Với
các thành viên trong gia đình tôi? Tôi có cho phép bản thân mình được chăm chú,
day nghiến những suy nghĩ không tử tế về người khác không?
8) Có bất kỳ tín hữu
nào mà tôi cảm thấy là tôi không thể yêu thương không?
9) Có bất kỳ phẩm
chất nào được liệt kê trong II Phi 1:5-7 mà tôi không tìm kiếm để tăng trưởng
không? Có bất kỳ lãnh vực nào tôi nghĩ mình không cần tăng trưởng về điều đó
không?
Tâm trí (Phil. 4:4-9)
1) Tôi có thực hành vui mừng mọi lúc
không?
2) Tôi có mềm mại không?
Tôi có hung dữ không? Cay nghiệt không? ồn ào không? Huênh hoang không?
3) Tôi có lo lắng không?
4) Những
loại suy nghĩ nào đầy tâm trí tôi cả ngày? Tôi suy nghĩ về điều gì khi tôi đang
chìm vào giấc ngủ?
5) Tôi có cho phép bản thân nuôi dưỡng,
ấp ủ với những suy nghĩ mà không đúng sự thật? Về Đức Chúa Trời ? về những người
khác? Về bản thân tôi?
6) Tôi có chào đón những suy nghĩ không xứng đáng vào trong tâm trí mình
không?
7) Tôi có cho phép bản thân ấp ủ,
nuôi dưỡng những suy nghĩ không trong sạch không?
8) Những
suy nghĩ của tôi có đầy ân điển và yêu thương không hay là tiêu cực và phàn
nàn?
9) Tôi có cho phép bản thân nghĩ đến
những điều có tiếng xấu?
10) Tôi có mở tâm trí mình cho những suy
nghĩ mà không xuất sắc không?
11) Liệu tôi có thể
hát ngợi khen trước ngôi của Đức Chúa Trời cùng lúc mà tôi đang suy nghĩ những
suy nghĩ tiêu cực hoặc sai trái không?
12) Tôi có tìm kiếm cách chuyên
tâm để bắt mọi suy nghĩ phải bị cầm tù không? Tôi có lười biếng tâm trí không?
13) Tâm trí tôi có bận rộn với những
sự lo lắng không? Bận tâm với những vấn đề của cuộc sống không?
Khiêm nhường, không phải phàn nàn (Phil. 2:1-8, 14-15)
1) Tôi có kinh nghiệm cách cá nhân
sự khích lệ của Chúa Jesus và mối thông công với Đức Thánh Linh không? Nếu
không, tôi đang làm gì để làm cho điều này trở nên một hiện thực trong cuộc sống
tôi?
2) Tôi có tin quyết rằng Đức Chúa
Trời yêu tôi không? Tôi có cảm thấy rằng Ngài có thể yêu thương người khác được,
nhưng không phải tôi chăng? Tôi có nghĩ rằng Ngài đang nắm giữ điều gì đó nghịch
lại tôi chăng?
3) Tôi có tìm kiếm trở nên một
trí và một mục đích với những tín hữu khác làn hững người thành thật tìm kiếm để
bước đi với Đức Chúa Trời không?
4) Tôi có nghĩ về bản thân mình
và điều gì sẽ làm tôi hạnh phúc hơn là nghĩ về điều gì là tốt nhất cho những
người khác không?
5) Tôi có nghĩ mình tốt hơn những người
khác không? Hấp dẫn hơn? Thông minh hơn? Dễ thương, đáng yêu hơn? Khéo léo hơn?
Một người lãnh đạo tốt hơn không?
6) Tôi có khuynh hướng muốn người khác đi theo những ý kiến của minh và làm mọi việc
theo cách của mình không?
7) Tôi có muốn những người
khác lưu ý tới mình và khen ngợi mình không?
8) Tôi có ghen tỵ khi những người
khác nhận được lời khen? Sự chú ý? Những món quà không?
9) Tôi có muốn những người
khác phải thay đổi lịch trình và những kế hoạch của họ để phù hợp với của tôi
không?
10)
Khi
tôi lập
kế hoạch, tôi có nghĩ điều gì là tốt nhất cho người khác không hay là tôi lập kế
hoạch rồi yêu cầu những người khác phải đi theo những kế hoạch đó? Tôi có nản
chí nếu họ có kế hoạch yêu cầu tôi phải từ bỏ những gì mình muốn không?
11)
Tôi
có từng tranh cãi với những người khác, hay là cố gắng thuyết
phục
họ đi theo ý kiến của mình không?
12)
Tôi
có lằm
bằm khi những kế hoạch không đi theo cách mà tôi muốn chúng đi không? Khi tôi cảm
thấy không thoải mái không? Khi tôi không thích những gì những người khác đang
làm? Khi tôi bị ép phải kiên nhẫn?
Những thái độ (Eph.
5:19-21)
1)
Tấm lòng và tâm
trí tôi có tập trú vào sự ngợi khen Đức Chúa Trời không? Tôi có khích lệ những
người khác cũng làm như vậy bằng cách làm gương không?
2)
Tôi
có tạ
ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh không hay tôi than phiền và lằm bằm?
3)
Tôi
có sẵn
lòng đầu phục những kế hoạch và những ý kiến của những người khác không, bao gồm
cả người phối ngẫu của tôi? Ngay cả khi họ không muốn làm điều mà tôi thực sự
muốn làm? Ngay cả khi họ không đồng ý với những điều mà tôi nghĩ rằng đó là ý
muốn của Đức Chúa Trời ?
Thái độ đối với những đồ vật (Phil. 4:11-13)
1)
Tôi
có mơ ước có nhiều tiền hơn không? Nhiều đồ hơn? Một
ngôi nhà tốt hơn?
2)
Tôi
có bằng
lòng với hoàn cảnh hiện tại của mình không cho dù nếu Đức Chúa Trời không bao
giờ thay đổi nó hoặc là trao cho tôi thêm?
3)
Nếu tôi nhận một
số tiền tôi có nhanh chóng tiêu nó không? Tôi tiêu nó vào việc gì?
4)
Tôi
có thường nghĩ về việc tôi sẽ làm gì nếu tôi có nhiều tiền hơn
không? Nếu
những suy nghĩ này là những giấc mơ cho một chức vụ lớn hơn, tôi có xác quyết
là Đức Chúa Trời hài lòng với những khao khát này của tôi không?
Yêu thương những người
khác (1 Giăng
3:13-18; 4:19-21; Eph. 4:2)
1) Có bất kỳ tín hữu
nào mà tôi sẽ không sẵn lòng hi sinh cho họ không?
2) Có bất kỳ tín hữu
nào mà tôi cảm thấy ghét, oán hận hoặc giận dữ với họ không?
3) Tôi đã từng nhìn thấy ai đang trong tinh trạng cần giúp
mà tôi không sẵn lòng giúp họ cho dù tôi có khả năng để giúp chưa?
4) Tôi có nói rằng tôi yêu những
tín hữu khác không? Cách đối xử của tôi với họ có đồng nhất với những lời nói của
tôi không?
5) Tôi có đang chứa chấp cách bí mật sự oán hận đối với bất kỳ ai ở trong
tấm lòng của
tôi không?
6) Tôi có thỉnh thoảng cảm
thấy điên tiết và thiếu kiên nhẫn với những người khác không? Tôi có nghĩ rằng họ
mới là người cần thay đổi không?
Cái lưỡi (Eph 4:29-32; Gia-cơ 3:1-12; )
1) Tôi có nói ra bất cứ điều ở
trong tâm trí tôi không? Tôi có suy nghĩ trước khi tôi nói không? Tôi có cân nhắc
những hậu quả có thể xảy ra của những lời nói của mình không?
2) Tôi có canh giữ môi miệng minh không? Tôi có cẩn thận chỉ nói những điều
mà sẽ gây dựng và khích lệ những người khác không?
3) Nếu tôi cảm nhận
Đức Thánh Linh đang nhắc nhở tôi không nên nói điều gì đó, dù thế nào đi nữa
tôi có cứ nói không?
4) Tôi đã từng nói những lời mà sau này tôi hối hận minh đã nói không?
5) Tôi có ngợi khen Đức
Chúa Trời
bằng
lưỡi của mình không? Đồng thời tôi cũng nói những lời nghịch lại những người
khác không?
(xem Gia-cơ
3:9-1)
6) Đã từng có một giọng điệu cay đắng trong
tiếng nói của tôi khi tôi nói chưa?
7) Tôi có nói với một giọng điệu phàn nàn trong tiếng nói của minh không?
8) Tôi đã từng nói trong sự giận dữ chưa?
Những
Tranh cãi và những mâu
thuẫn giữa
vòng các cơ đốc nhân (Gia-cơ 3:13-4:12)
[phân tích chỉ bản thân tôi, không phải những người khác liên
quan tới mâu thuẫn.]
1)Tôi có đối xử với những
người khác cách mềm mại không?
2)Tôi có ghen tị khi những người
khác sắp làm điều mà tôi thích làm không? Tôi có oán hận mọi người là những người
mà được thăng tiến trước tôi hoặc được khen ngợi nhiều hơn tôi không?
3)Tôi có cố gắng thăng cấp
cho bản thân không? Tôi có cố gắng thuyết phục những người khác trao cho tôi những
cơ hội mà tôi khao khát không? Tôi có hỏi trực tiếp, gợi ý hay là than phiền nếu
họ không để cho tôi nói, hướng dẫn trong sự thờ phượng hoặc là bất cứ điều gì
mà tôi khao khát làm không?
4)Tâm trí tôi có âm mưu về việc làm thế nào để đạt được điều tôi muốn không?
5)Tôi có từng chỉ trích ai đó khi mà họ được thăng tiến trong tkhi
tôi thì chưa không? Tôi có
chỉ trích ai đó là người đang làm điều mà tôi ước mình được làm không?
6)Tôi có nghĩ những ý của minh tốt hơn ý tưởng của những người khác
không? Tôi có áp đặt ý kiến của tôi không? Tôi có than phiền nếu ý kiến của tôi
không được chấp nhận không? Tôi có vui mừng nếu những ý kiến của những người
khác thất bại không?
7)Tôi có sẵn lòng nhường
nhịn những người khác không? Tôi có phải là người làm sự bình an không?
8)Khi tôi muốn xúc tiến một
kế hoạch chức vụ, tôi có trước nhất tra xét tấm lòng của mình trong sự cầu nguyện
để xem động cơ của tôi là trong sạch hay ích kỷ không?

Những sự tranh cãi
ngu dại
(Tít 3:9-11; 1 Timôthê 6:3-11; 1 Timôthê 4:7-8)
1)Tôi có thích bày tỏ kiến thức Kinh
Thánh của mình không?
2)Tôi có muốn những người
khác nghĩ rằng tôi am hiểu, thông thạo về Lời Chúa không?
3)Tôi có khuynh hướng thảo luận về các vấn đề thần học hơn là nói về Chúa
Jesus không?
4)Tôi có thích thú với những câu Kinh Thánh khó hiểu nhất trong Kinh Thánh
hơn là những phần còn lại của Kinh Thánh không??
5)Tôi có thích đưa quan điểm của tôi về những câu Kinh Thánh này không?
Tôi có
cố gắng thuyết phục những người khác đồng ý với tôi không?
6)Tôi có bị mê hoặc bởi những
sự dạy dỗ khác thường như là Kinh Thánh chứa đựng những sứ điệp bí mật nếu đọc
ngược (giật lùi)?
Cách cư xử đối với những người khác
(Ephe
4:1-3; Tít 3:1-3; Colose. 4:5-6)
1) Tôi có bênh vực chinh mình khi những người khác đang sửa sai cho tôi không?
2) Tôi có cố gắng làm cho
những người khác nghĩ rằng tôi tin kính không? Rằng tôi cầu nguyện rất nhiều? Rằng
tôi biết Kinh Thánh ? rằng tôi có tài năng?
3) Tôi có sợ để người khác nhìn thấy những yếu điểm của minh không? Tôi có
khiêm nhường, hạ mình trước những người khác không?
4) Tôi có mềm mại , dịu
dàng trong cách đối xử với những người khác không?
5) Tôi có kiên nhẫn với những người
khác cho dù họ lặp đi lặp lại cùng một lỗi lầm không? Thậm chí nếu tôi không
nói bất cứ điều gì, tôi có cảm thấy giận dữ ở trong lòng tôi không?
6) Tôi có làm mọi việc có thể để
giải hòa những tín hữu đang tranh cãi nhau không?
7) Tôi có cố gắng duy trì sự
bình an và hiệp một với những tín hữu khác không? (sự hiệp một với những người
mà cũng tìm kiếm sự vâng lời Thánh Linh của Đức Chúa Trời, không hiệp một với bất
kỳ ai công bố rằng mình là một cơ đốc nhân. Eph. 4:3)
8) Tôi có bày tỏ sự tôn trọng với
những người có thẩm quyền trên tôi không?
9) Tôi có cẩn thận vâng lời
họ miễn là họ không yêu cầu tôi bất tuân Đấng Christ không?
10)
Tôi
có ngồi trong khi những người khác đang làm việc không? Bạn có lưu ý những nhu
cầu nào cần được thực hiện và nhanh chóng giúp đỡ cho dù bạn không được yêu cầu
đi nữa? Bạn có hi vọng là không ai yêu cầu mình làm không? Bạn có tìm lý do để
rời đi càng nhanh càng tốt không?
11) Tôi có tìm những cách để giúp đỡ người phối ngẫu của tôi/ cha mẹ tôi
không hay là tôi nghĩ đến việc tôi ước họ sẽ giúp đỡ tôi như thế nào? Tôi có than phiền rằng
tôi không “thấy” điều gì cần phải được thực hiện cả? ?
12) Tôi có từng chỉ trích một người khác bởi vì tôi muốn những người khác cũng nghĩ xấu về họ chưa? Tôi có từng xoáy vặn sự thật
để làm cho họ trông tồi tệ hơn chưa?
13) Tôi có nói chuyện với những người
khác trong một cách mà giữ sự hòa bình hay là tôi có nói để tranh đấu với họ hoặc
tổn thương họ không?
14) Tôi đã từng nói trong một cách mà sẽ làm hại một tình bạn
giữa hai người chưa?
15) Tôi có nói cách mềm mại với những
người khác, cho dù họ cáu tiết với tôi dường nào không? Tôi có từng cay nghiệt
hoặc thô lỗ bằng những lời nói hay giọng điệu trong tiếng nói của tôi chưa?
16) Tôi có nghĩ đến việc người
khác cảm thấy như thế nào không hay họ cần gì trước khi tôi nghĩ tới bản thân
mình? Tôi có để ý đến những nhu cầu của những người khác không?
17) Có bất kỳ ai mà tôi
ghen tị bởi vì họ có điều mà tôi ước mình có không? Tôi có oán hận hạnh phúc của
họ không?
18) Có bất kỳ điều gì tôi thực sự thích làm và sẽ
không sẵn lòng từ bỏ nó cho dù Đức Chúa Trời yêu cầu tôi từ bỏ? Hoặc nếu người
phối ngẫu của tôi/ cha mẹ tôi/ mục sư của tôi yêu cầu tôi từ bỏ?
19) Tôi có cảm thấy giận dữ, ghét hoặc oán hận bất kỳ
ai không?
20) Tôi có cẩn thận trong
cách cư xử giữa vòng những người không tin Chúa khôgn? Tôi có lưu tâm rằng tôi
đại diện cho Đấng Christ không ?
21) Tôi có cầu nguyện xin sự
khôn ngoan bất cứ khi nào tôi phải tương tác với những người không tin không?
22) Tôi có thực hành
hoặc lập nó như một thói quen trong việc nói năng đầy ân điển mọi lúc với mọi
người không?
23) Tôi có duy trì mối sự giao tiếp
gần gũi với Chúa Jesus không, cầu xin Ngài ban sự khôn ngoan trong mọi sự tương
tác của tôi với những người khác khi tôi trài qua từng ngày của mình?