Kinh Thánh: Đa-ni-ên
3
Nhập đề:
1/. Những Kẻ Hầu Việc Thần Tượng ( 3:1-15)
Tên vua có nghĩa là "Nê-bô,
người bảo hộ khỏi sự rủi ro."
Vua ____________ đã dựng nên một
pho tượng bằng vàng, cao______
Ngang_________
Vua cho triệu tập các quan đại thần
từ khắp tỉnh Ba-by-lôn đến khánh thành và thờ phượng pho tượng đó.
Trải qua hàng ngàn năm nhưng bức
tranh tội lỗi của sự nghịch mạng Đức Chúa Trời vẫn hiển lộ: Trước mặt ta, ngươi
chớ có các thần khác.
Đây là lời dành cho nhưng người
đã nhận Giê-hô-va làm thần của mình, chẳng những tuyển dân nghe một lần mà nghe
rất nhiều lần.
ấy thế mà, sự phạm tội thờ hình
tượng vẫn xảy ra liên tục và lan tràn khắp xứ sở vào trong mọi thời đại.
Ngày nay, bức tranh tội lỗi này vẫn
được tái diễn trong thời của các vua dân ngoại, đặc biệt là thế kỉ của chúng ta
hiện nay.
Ngày nay, người ta không còn thờ ở
hang hốc, gốc cây, mục nát nữa nhưng những bức tượng bằng vàng, bằng đồng được
tạc, được dựng, được đúc trải dài khắp nơi trong đất nước.
Con người vốn được dựng nên để thờ
phượng Đức Chúa Trời, nhưng chúa đời này là ma quỷ đã làm mù lòng người ta, để
con người quay khỏi Đức Chúa Trời mà đi thờ điểu thú côn trùng, các ngôi sao, vật
ở dưới đất. Nhận các ngẫu tượng làm cha, làm mẹ, ông sư, ông tổ.
Triều đình của Ba-by-lôn từ vua
cho đến các quan, giàu sang, phú quý tự đi nhận pho tượng làm thần của mình.
Đức Chúa Trời đã rất nghiêm khắc
và ghét hình tượng:
Xu 20:5 5 Ngươi
chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc
chúng nó; vì ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, tức là Đức Chúa Trời kỵ tà,
hễ ai ghét ta, ta sẽ nhân tội tổ phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời,
Trong những bài học trước chúng ta đã học rằng:
lý do mà Đa-ni-ên và ba người bạn của ông đã chiến thắng được những cám dỗ, mưu
chước của người Ba-by-lôn vì họ đã được nuôi dưỡng bởi Lời của Đức Chúa Trời
khi còn nhỏ, chắc chắn họ đã dấu Lời Chúa trong lòng để rồi họ không phạm tội
cùng Chúa.
Họ đã được cha mẹ của mình treo Lời Chúa trên cột
nhà, thành giường hoặc đeo nó trên rất nhiều nơi khác nhau. Họ có Lời Chúa và
trên hết là họ sống theo Lời Chúa dạy.
Họ ở đất Ba-by-lôn, ăn thức ăn của người
Ba-by-lôn, nói tiếng Ba-by-lôn, học thức Ba-by-lôn nhưng họ không thuộc về
Ba-by-lôn. Họ là người của Đức Chúa Trời và thuộc về Đức Chúa Trời, gần bùn mà
chẳng hôi tanh mùi bùn.
Họ thà sẵn sàng chịu chết cho đức tin đặt nơi Đức
Chúa Trời còn hơn là sống vui sướng trong tội lỗi.
Họ coi Đức Chúa Trời còn quý hơn cả sự sống vì họ
hiểu rằng: Ngài là lý do khiến họ có quyền sống và chết.
Khi tiếng kèn, tiếng kèn thổi thì các dân, các
thứ tiếng, các nước phải sấp mình thờ lạy pho tượng. Họ đối diện với tiếng kèn,
họ sẵn sàng nghe tiếng kèn nhưng họ không hề sấp mình.
Họ sẵn sàng đối diện với cơn thịnh nộ của vua Nê-bu-cát-nết-sa
nhưng họ không sợ vua, vì họ biết rằng: Các vua trong tay của Đức Giê- hô va,
chỉ như dòng nước chảy, Ngài nghiêng lệch theo ý Ngài. Họ hiểu rằng: các vua
quan triều đình Ba-by-lôn chẳng qua cũng là người phàm, có hơi thở trong lỗ mũi
mà thôi.
Họ đối diện với lò lửa hực, thậm chí nóng gấp bẩy
lần nhưng họ không sợ ngọn lửa đốt chết. Vì lời tuyên bố của họ rằng: Đức Chúa Trời mà chúng tôi hầu việc, có thể
cứu chúng tôi thoát khỏi lò lửa hực và chắc cứu chúng tôi khỏi tay vua. ( 3:17)
He 11:34 34 tắt ngọn lửa hừng, lánh
khỏi lưỡi gươm, thắng bịnh tật, tỏ sự bạo dạn nơi chiến tranh, khiến đạo binh
nước thù chạy trốn.
Ôi, chua xót làm sao, khi vua Ba-by-lôn và cả
triều đình nghe những lời này, cả một triều đình đều sợ sắc mặt của vua, cả
triều đình nhìn vào ngọn lửa hừng cháy cuồn cuộn, run sợ biết bao. Nhưng ở đây
lại có tới ba người người không thuộc đất nước của họ dám cả gan không sợ chút
nào.
Một triều đình ngu dại hèn nhát trước cơn thịnh
nộ trước ngọn lửa hừng. Trong cơn thịnh nộ ấy, giữa ngọn lửa hừng phừng phừng
dữ dội, những con người đức tin, thanh cao, ngẩng cao đầu không mảy may run sợ,
van xin kêu cứu.
Và đây lời tuyên bố của đức tin đầy linh nghiệm
của họ nơi Chúa.
Gios
24:14 14 Vậy
bây giờ, hãy kính sợ Đức Giê-hô-va, và phục sự Ngài cách thành tâm và trung
tín; hãy bỏ xa các thần mà tổ phụ các ngươi hầu việc bên kia
sông, và tại xứ Ê-díp-tô; phải phục sự Đức Giê-hô-va.
Gios
24:15 15 Nếu
chẳng thích cho các ngươi phục sự Đức Giê-hô-va, thì ngày nay hãy chọn ai mà
mình muốn phục sự, hoặc các thần mà tổ phụ các ngươi đã hầu việc bên kia sông, hoặc các thần dân A-mô-rít trong xứ mà các ngươi
ở; nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va.
2/. Những
Người Hầu Việc Đức Chúa Trời ( 3:16-17)
Thánh Phao
lô nói trong thư: Ro 12:11 phải có lòng sốt sắng; phải hầu việc Chúa.
Chẳng những Sa..................................
hầu việc Chúa mà hầu việc Chúa cách sốt sắng, hầu việc Chúa không phân tâm.
Đứng trước thần tượng, đứng trước vị vua đang nổi
giận, đứng trước lò lửa hực nóng gấp bẩy lần bình thường, họ không bị phân tâm,
họ không thối chí, họ không hề chịu lụy van xin vua và triều đình tha chết,
hoặc cứ quỳ rồi ăn năn sau cũng được.
Không? Họ không cho phép mình làm thế, vì họ
không làm đẹp lòng mình nhưng làm đẹp lòng Đấng chiêu mộ mình.
+ Những người này họ tin thờ Chúa, nhưng họ đã
sống cho niềm tin của họ, họ không sợ con người, họ không sợ đám đông, họ trả
giá cho đức tin của mình.
Chúng ta nói có đức tin nhưng trong đời sống việc
làm thì không thể hiện cái đức tin ấy, chúng ta vẫn sống theo ý riêng, vẫn làm
điều chúng ta thích, vẫn nhìn xem điều mắt mình thích và đi theo lòng mình
muốn. Họ hầu việc Chúa, nhưng hầu việc Chúa cách thành tâm, trung tín, họ hầu
việc Chúa tìm phương cho Chúa đẹp lòng.
Họ xác nhận quả quyết rằng: Đức Chúa Trời mà
chúng tôi hầu việc cứu thoát chúng tôi khỏi lò lửa hừng và khỏi tay vua.
Chúng ta có đức tin cho nan đề của mình không? Họ
biết rõ Đức Chúa Trời, nên họ không sợ vua và lò lửa, họ biết Chúa sẽ giải
thoát.
Trong những bài học trước chúng ta cũng đã học họ
là những con người cầu nguyện, hiệp nhất
trong sự cầu nguyện, và họ là những người dám dâng những lời cầu nguyện khó và
lớn.
Chúa đã nhìn thấy tấm lòng, đức tin và con người
của họ và Ngài đã giải thoát họ. Nhậm lời họ trong quá khứ, trong cả hiện tại
và tương lai.
Đức Chúa Trời mà họ hầu việc là Đức Chúa Trời An
Pha và Ô mê ga, đầu tiên và cuối cùng, Ngài là Đấng không chỉ thuộc về quá khứ,
nhưng Ngài còn là Đấng của hiện tại và tương lai nữa.
Lời thách đố của vua Nê-bu-cát-nết-sa nói: xem
thần nào có thể giải cứu các ngươi khỏi tay ta ( 3:15)
Và đây cũng giống như cuộc thách đố giữa tiên tri
của Đức Chúa Trời là Ê-li với tiên tri của các thần tượng Ba-anh tại trên núi
Cạt Mên.
3/. Hầu
việc Chúa Cách Nhịn Nhục – Trọn Vẹn (
3:18-19)
Nóng gấp
bảy lần ( con số bẩy là con số trọn vẹn)
He 10:36 36 Vì anh em cần phải nhịn nhục,
hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho
mình.
Tit 2:2 2 Khuyên những người già cả phải tiết độ, nghiêm
trang, khôn ngoan, có đức tin, lòng yêu thương và tánh nhịn nhục vẹn lành.
Gia 1:4 4 Nhưng sự nhịn nhục phải
làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn lành toàn vẹn, không
thiếu thốn chút nào.
Gia 5:7 7 Hỡi anh em, vậy hãy nhịn nhục
cho tới kỳ Chúa đến. Hãy xem kẻ làm ruộng: họ bền lòng chờ đợi sản vật quí báu
dưới đất cho đến chừng nào đã được mưa đầu mùa và cuối mùa.
Gia 5:11 11 Anh em biết rằng những kẻ nhịn
nhục chịu khổ thì chúng ta xưng là có phước. Anh em đã nghe nói về sự nhịn nhục của Gióp, và thấy cái kết cuộc mà Chúa ban cho người;
vì Chúa đầy lòng thương xót và nhân từ.
Thánh Gióp
đã nói:
Dẫu Chúa
giết tôi tôi cũng còn nhờ cậy nơi Ngài nữa ( 3:18)
4/. Chân Thần Không Dấu Mặt ( 3:24-25)
Chúa ở cùng với
>>>>>>>>>>>> ngay chính giữa lò lửa hực
Vua Đa vít nói rằng: tôi sẽ chẳng
sợ tai họa nào vì Chúa ở cùng tôi
Câu chuyện: chiếc màng nhện.. nơi
có Chúa hiện diện....
Họ bước đi giữa lửa mà chẳng bị
trói....
Dây chói có thể bị cháy, nhưng họ
thì không?
Họ bước đi giửa lửa, chứ không ngồi.
Khi có nan đề xảy ra, chúng ta
thường nói: tôi như ngồi trên đống lửa. Không ngồi yên được, phải chạy tới chạy
lui.
Họ bước đi chứ họ không ngồi...
Gần đây người ta đã kỷ niệm hòa
thượng.... đã tự thiêu sống trong thời vua....
Khi chúng ta bị bắt bớ, chúng ta
nói thôi tôi không đi nhóm nữa...
Khi chúng ta bị mất mùa chúng ta
nói thôi tôi không muốn đến với Chúa nữa
Khi chúng ta bị bệnh tật chúng ta
nói Chúa chẳng nhậm lời, Ngài chẳng quyền năng.
Nếu đức tin của chúng ta không vượt
trên nan đề, hoạn nạ và thử thách thì chúng ta không thể nào kinh nghiệm được sự
tự do trong giờ phút ấy.
Trong giữa ngọn lửa hừng họ bước
đi cách tự do, họ không tập chung vào ngọn lửa, họ không tập chung vào quần áo,
họ không tập chung vào thân thể. Họ bước đi cách tự do vì họ chăm xem Chúa.
Chúng ta cũng học được bài học rằng:
ở đâu có sự hiện diện của Chúa, ở đâu có Chúa ở cùng, người nào, gia đình nào?
Hội Thánh nào? Dân tộc nào có Chúa ngự trị hiện diện thì nơi đó có sự tự do.
Chỉ có Chúa mới mang lại sự tự do
thật, sự tự do của con người, của xã hội dựa trên hoàn cảnh thuận lợi, thành
công, sức khỏe, tiền bạc.
Nhưng sự tự do, hạnh phước trong
Chúa thực sự dù hoàn cảnh, nan đề thế nào đi nữa.