Kinh Thánh Đa-ni-ên 2:1-28
Nhập đề:
He 4:13 13 Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại.
Chẳng sự gì dấu kín mà không phải lộ ra, trước mặt Đức Chúa Trời chẳng sự gì dấu kín được Ngài, vì Ngài la Đấng Toàn Tri biết hết mọi sự.
Trong Khải Huyền mô tả Chúa Giê-xu là Đấng có con mắt sáng như đồng.
Trong sách Gióp nói rằng: Giop 26:6 6 Âm phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời,
Và vực sâu không màn che khuất,
Đáy biển bèn lộ ra, Thi 18:15
Ngay cả âm phủ cũng lộ bày ra trước mặt Ngài, thậm chí vực sâu không màn che khuất.
Chúng ta thật vinh dự, và sung sướng vô biên khi đặt cuộc đời tương lai vào trong tay của Đấng nắm giữ tương lai.
Có lời bài Thánh ca: Tôi không biết ngày mai sẽ thế nào, tôi chỉ biết có mỗi một điều là Đấng nắm tương lai tôi là Đức Chúa Trời.
Đa-ni-ên đang cùng dân tộc của mình đang ở trong hoàn cảnh phu tù, nô lệ cho một nước, một vua gian ác là Ba-by-lôn.
Trước những cảnh không phu tù, kìm kẹp và có vẻ bế tắc thì Đức Chúa Trời đã thành tín không dấu mặt khỏi những hoạn nạn.
Vì thật như Lời Chúa chép: “Es 63:9 9 Hễ khi dân Ngài bị khốn khổ, chính Ngài cũng khốn khổ, và thiên sứ trước mặt Ngài đã cứu họ rồi. Chính Ngài đã lấy lòng yêu đương thương xót mà chuộc họ. Ngài đã ẵm bồng, và mang họ trong các ngày thuở xưa.”
Đức Chúa Trời không dấu mặt đối với dân thuộc riêng về Ngài.
·
Trong bối cảnh của khúc Kinh Thánh này: Chúng ta
thấy – người đang bế tắc, cùng khốn không phải là Đa-ni-ên và dân tộc của ông,
mà chính là Vua Nê-bu-cát-nết-sa.
·
Đây là một ông vua bất lực và nuôi những con
người hầu cận cũng bất lực: Những kẻ như đồng bóng, thuật sĩ, thầy bói là những
kẻ bất lực đi vào ngõ cụt không nối ra. Đầu lìa khỏi cổ, chết trong sự ngu dốt.
Câu chuyện bắt đầu bởi một giấc ngủ và tiến đến là giấc mơ của vua
Nê-bu-cát-nết ca. Một giấc mơ làm ông bối dối không ngủ được, gây nên sự hoang
mang mà không biết ý nghĩa của nó.1/. Vua và các thầy bói không nối thoát ( 2:1-10)
Đây là những người đại diện cho những giữ chức quan trọng trong triều đình thời bấy giờ, chúng ta phải nhớ đây là dân ngoại đang nhờ cậy các thần thánh của họ ban ơn cho họ.
Nhưng họ vô vọng, lạc nối... họ chẳng thể nhận được sự tỏ ra nào cả.
a/. Họ được triệu tập để giải giấc chiêm bao mà không được nói cho biết lo giấc chiêm bao nào.
-
Họ nịnh bợ vua
-
Họ nài nỉ vua hãy nói cho họ biết giấc mơ rồi họ cắt
nghĩa
Số phận của họ là chết (câu 12)2/. Đa-ni-ên và 3 người bạn
-
Đa-ni-ên nghe tin tức ( thay vì hoảng loạn, đi xin vua
tha tôi chết cho thì Đa-ni-ên xin vua cho thêm thời gian ra hạn để ông về nhà
cầu nguyện.
-
Khi ông đến gặp vua không một mảy may, sợ hãi, sợ chết,
ông không tìm cách chốn chạy nan đề mà ông sẵn sàng đối diện với nó.
-
Khi chúng ta nghe tin tức bất lợi thì thái độ của chúng
ta sẽ thế nào?
Một người tin cậy trong tay của Đấng nắm giữ tương
lai của cuộc đời mình thì dù giông tố ập đến cũng không sợ hãi.
Chúng ta thấy các môn đồ khi đang đi trên biển hồ
Ga-li-lê rồi thình lình có cơn bão dữ tợn nổi lên thổi trên mặt biển hầu gần
chìm tầu/. Các môn đồ hoang mang, hoảng sợ, tìm cách trèo chống. Người giữ dây,
người cầm lái. Kẻ hô to, người chạy ngược. Thái độ thất kinh.
Cuối cùng họ mới nhớ đến Chúa. Vội chạy đến xin
Ngài cứu giúp.
Tại sao họ sợ hãi vì Chúa Giê-xu giải thích các
ngươi ít đức tin: Vấn đề ở đây là gì?
Đa-ni-ên không sợ chết, vì chết là được ở với
Chúa.
Đa-ni-ên không sợ cái chết thân thể. Vì mai đây
thân thể hèn mạt sẽ biến hóa đầy vinh hiển.
a/. Đa-ni-ên trở về nhà, khi quý vị đang đối diện
với cái chết tôi quý anh chị sẽ đi đâu, làm gì?
tìm cách tẩu thoát khỏi người canh đê là xong chuyện phải không, hay nhờ vả, xin vua tha chết.
tìm cách tẩu thoát khỏi người canh đê là xong chuyện phải không, hay nhờ vả, xin vua tha chết.
Trước những
điều như vậy, Đa-ni-ên đã đi từ hoàng cung về và không phải ăn bữa cơm, ăn đồ
ngon, nghỉ ngơi rồi chết. Mà về nhà cầu nguyện với Cha Thiên Thượng.
Vì Con người bất lực nhưng Đức Chúa Trời chẳng bao
giờ bất lực, con người không làm được, không hiểu được, không giải được giấc mơ
của người khác. Nhưng Chúa làm được mọi sự biết hết mọi điều.
Ông đã không âm thầm chịu đựng một mình, mà về nhà
chia sẻ cho những người bạn tin kính Chúa với mình.
Để làm gì? Để cảm thông và quan trọng hơn cả là
cùng cầu nguyện.
Khi chúng ta gặp hoạn nạn, có nan đề chúng ta hãy
mạnh dạn chia sẻ những hoạn nạn đó cho những người tin kính Chúa để họ cùng cầu
nguyện với chúng.
Đừng dấu những nan đề với vợ con mình, bạn hữu
mình và Hội Thánh ( 2: 17)
3/. Sự cầu nguyện được đáp lời (2:19-20)
Chúng ta có thường cầu nguyện những điều khó cho
Chúa không?
Tôi thường thấy chúng ta hay dâng những điều dễ
làm nên cho Chúa, để làm gì? Để nghĩ rằng: vì điều đó thích hợp cho Chúa dễ làm
hơn.
Lời Kinh Thánh chép rằng: Có sự gì khó cho Ngài
chăng.
Chúng ta cứ nghĩ khi mình dâng thì cứ dâng còn
phần mình là chính, Chúa chẳng qua cũng chỉ 50/50 thôi. Ngài chỉ hỗ trợ phần
nào thôi.
Cho nên thường việc khó chúng ta tìm cách tự làm
tự giải quyết còn phần dễ chúng ta dễ mang đến trước Ngài hơn.
Thánh Kinh chép rằng: Gie 33:3 3 Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời
cho; ta sẽ tỏ cho ngươi những
việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng
biết.*
Chúng ta dễ dâng năm con cá và năm cái bánh hơn là
500 ngàn hay dễ dâng 500 ngàn hơn năm triệu hơn phải không>
4/. Tấm Lòng biết ơn Đức Chúa Trời của người đầy tớ ( 2:19-20)
Khi được Đức Chúa Trời tỏ bày, giải đáp nhận lời
rồi thì Đa-ni-ên đã ca ngợi Đức Chúa Trời, hành động ca ngợi không chỉ được thể
hiện trong lời bài hát nhưng trong cách sống của chúng ta.
Khi Chúa ban ơn cho, chữa lành cho, cung ứng cho
chúng ta có nhớ đến Chúa hay quên đi. Chúng ta có biết ơn Chúa trong cuộc đời
mình không.
Thánh kinh chép: Chớ quên các ơn huệ của Ngài, ấy
là...
CHúng ta có nhớ câu chuyện: có 10 người phung đến
gặp Chúa để Ngài chữa lành cho, sau đó chỉ có 1 người quay lại biết ơn Ngài
không.
Chúa Giê-xu hỏi: Còn chín người kia ở đâu? Hôm nay
Chúa đang hỏi tôi với quý vị. Có phải chúng ta đang ở trong số chín người hay
trong số một người.
Người biết ơn rất ít còn người vô ơn thì nhiều.
Ăn bánh của thầy nhưng lấy chân đạp đầu thầy.
Hôm nay là bạn mai thành thù cũng chỉ vì không
biết ơn lẫn nhau.
Chúng ta cần biết ơn Chúa, mang ơn Chúa.
Vì Ngài biết thấu sự bí mật của lòng.
*
Phu 29:29 29 Những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật pháp nầy.