ĐƠN KHÁNG CÁO - LY HÔN VÌ THEO ĐẠO TIN LÀNH
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Hải phòng, ngày ..3.. tháng 07 năm 2015.
ĐƠN KHÁNG CÁO
Kính gửi: - Toà án nhân dân huyện .........An Dương.............................
- Toà án nhân dân thành phố .......Hải Phòng.........................
Tôi tên là: Trương Thị Ngoan
CMND số: 030747815 do công an: Hải Phòng cấp ngày: 01/11/1984.
Thường trú: – tại thôn Dụ Nghĩa, xã Lê Thiện, huyện An Dương, thành phố Hải Phòng.
Tôi là bị đơn trong vụ việc “ly hôn” được Toà án nhân dân huyện ...An Dương.....xét xử sơ thẩm ngày ....09… tháng..06 ....năm 2015.
Nội dung kháng cáo:
1. Đọc xong lá thư đơn xin ly hôn của chồng tôi mà tòa án nhân dân huyện An Dương đã xét sử sơ thẩm cho phép chồng tôi được ly hôn với tôi là lý do không chính đáng.
Tôi cùng các con rất đau lòng, bởi lẽ cái lạnh lùng, sự vô tình, vô nghĩa và sự bạc bẽo của chồng tôi. Càng buồn hơn nữa về phía quý tòa của huyện An Dương đã non kém trong vấn đề xét xử và đưa ra lý do mâu thuẫn với các bộ luật và điều luật do nhà nước đã ban hành.
Người ta thường nói: Một trăm cái lý không bằng một tý cái tình. Nếu chồng tôi đã không có lý, cũng không có tình thì quý tòa đại diện cho cán cân công lý cũng phải làm sao cho những người phụ nữ thấp cổ, bé họng có chút yên lòng và được an ủi phần nào chứ.
Trước hết, tôi xin khẳng định lại cho quý tòa biết rằng: Tôi và phía nguyên đơn là anh Nguyễn Văn Nhiên không hề có mâu thuẫn hoặc có sự cãi vã, chửi bới như quý tòa đã nói trong đơn thư trang số 3 dòng thứ 9 trong bản xét sử sơ thẩm mà tòa án đã gửi cho tôi, chính chồng tôi đã tự tạo ra xung đột và có thái độ đe dọa, miệt thị và bài trừ niềm tin của tôi bởi cớ tôi theo Đạo Tin Lành.
Tôi đề nghị quý vị là những người đại diện thực thi pháp lý, công lý phải sử dụng đúng từ ngữ, đúng hoàn cảnh, không được bôi nhọ hoặc nói không đúng sự thật về phía bị đơn.
Trước khi, tôi theo Đạo Tin Lành thì con cái tôi đã chơi bời, lêu lổng và bị hư hỏng, chúng bị cuốn vào những thói hư, nết xấu, mất tiền, mất sức khỏe, mất cả hạnh phúc và niềm vui trong gia đình, chắc chắn chồng tôi bên phía nguyên đơn cũng biết rõ như vậy.
Đã bao nhiêu lần nước mắt tôi chảy ngược vào trong, thâu đêm suốt sáng tìm con, mong con về mà chẳng thấy con đâu. Suốt nhiều năm như vậy tôi nhiều khi muốn tự tử để kết liễu cuộc đời mình.
Nhưng Ông Trời còn thương xót, dủ lòng lắng nghe sự than thở đêm ngày của tôi, rồi một ngày kia chúng tôi được nghe biết về tình yêu thương của Chúa, tôi đã tin nhận Chúa Giê-xu, và hai con trai tôi là Nguyễn Văn Điền sinh năm 1989 và Nguyễn Văn Thanh sinh năm 1993 cũng đã tin nhận Chúa Giê-xu làm chủ đời sống của mình.
Kể từ ngày đó, hai con trai tôi đã được Chúa biến cải, trở nên những con người mới, hai con trai tôi bỏ đi cờ bạc, chơi bời, rượu chè. Chúng chịu thương, chịu khó làm ăn, có hiếu và rất hiểu lễ nghĩa với ông bà, bố mẹ, và người xung quanh.
Thử hỏi: Tôi cùng các con tôi tin Chúa như vậy có gì là sai? Xin quý tòa giải thích cho? Bên phía nguyên đơn là chồng tôi anh Nguyễn Văn Nhiên đưa ra lý do ly hôn với tôi vì cớ tôi cùng các con đã theo Đạo Tin Lành trái ngược với truyền thống tổ tiên là không có cơ sở, tôi hoàn toàn bác bỏ mọi lý do trên.
Vì Chúa đã răn dạy chúng tôi là phải hiếu kính với cha mẹ hầu cho ngươi được sống lâu trên đất. Sự hiếu kính của chúng tôi là phù hợp với luật pháp, hiến pháp, và sắc lệnh về tín ngưỡng tôn giáo. Và trong văn bản quyết định của chính phủ đối với Hội Thánh Liên Hữu Cơ Đốc Việt Nam là Hội Thánh tôi đang sinh hoạt niềm tin đã ký ngày 14 tháng 6 năm 2010 về đường hướng hoạt động: “ Trung thành với chân lý Kinh thánh, đồng hành cùng dân tộc, tuân theo hiến pháp và pháp luật”
Tôi cùng các con luôn thực hiện và đi đúng đường hướng hoạt động niềm tin của mình một cách hợp pháp vâng theo pháp luật của nhà nước đã ban hành tại Điều 2 trong bản quyết định đã ghi rõ.
Như vậy, bên phía nguyên đơn đưa ra lý do là niềm tin của chúng tôi đi ngược lại với truyền thống của gia đình, địa phương là vu khống bịa đặt.
Căn cứ vào Nghị quyết số 21/2003/QH11 ngày 26 tháng 11 năm 2003 của Quốc hội khoá XI, kỳ họp thứ 4 về Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2004;
Pháp lệnh này quy định về hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo.
Tại khoản I Điều 1 của pháp lệnh đã ghi rõ như sau:
Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào.
Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy.
Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật.
Như vậy anh Nguyễn Văn Nhiên đã cấm đoán, bắt bỏ, bài trừ, và phân biệt niềm tin tự do tín ngưỡng của tôi là bên phía nguyên đơn đang vi phạm pháp luật và sâm phạm đến quyền tự do ấy.
Tại khoản I Điều 1 cũng có ghi rõ các tôn giáo đều bình đẳng như nhau.
Cũng trong Chương II, Điều 9, khoản 1 và khoản 2 của Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo có ghi:
1. Người có tín ngưỡng, tín đồ được tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo.
2. Trong hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo, người có tín ngưỡng, tín đồ có trách nhiệm tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và quyền tự do không tín ngưỡng, tôn giáo của người khác; thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo không cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân; hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo theo đúng quy định của pháp luật.
Công dân có tín ngưỡng, tôn giáo hoặc không có tín ngưỡng, tôn giáo cũng như công dân có tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau phải tôn trọng lẫn nhau.
Vậy những pháp lệnh về tín ngưỡng, tôn giáo như vậy mà anh Nguyễn Văn Nhiên đã không biết thì tại sao tòa án nhân dân của huyện An Dương cũng không giải thích cho phía bên nguyên đơn hiểu rõ. Chẳng lẽ, ngay cả quý tòa của huyện An Dương cũng chưa hiểu luật pháp, pháp lệnh này hay sao?
Tôi vẫn biết đây không phải là phiên tòa xét sử về vụ án hình sự, nhưng chắc chắn người làm phụ nữ như tôi cần được quý tòa lên tiếng bênh vực như đáng phải có.
Tôi đi làm ở công ty, người ta bắt tôi làm từ 5h sáng - đến 8h30 tối mới về đến nhà, nếu tôi nghỉ công ty sẽ phạt tôi 500.000 ngàn đồng một buổi. Thử hỏi một tháng tôi làm có hơn một triệu mà nghỉ hai buổi thì có còn đồng lương nào không.
Đáng lẽ, quý tòa phải cảm thông cho tôi một lách hai con, và một cháu nhỏ không có bất cứ sự trợ giúp nào từ phía chồng tôi. Trong khi đó, tòa xét xử cách vội vàng, và kết tội tôi vi phạm vào Điều 58 bộ luật tố tụng dân sự, về sự vắng mặt.
Trong khi đó, bên phía nguyên đơn đã vi phạm tại khoản 2 Điều 1 của Luật Phòng, chống bạo lực gia đình như bên dưới tôi có trình bày và bên nguyên đơn cũng đã vi phạm tại Chương II, Điều 9, khoản 1 và khoản 2 của Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo nhưng quý tòa không một lần nhắc nhở, và không chỉ ra được sự sai phạm cách trầm trọng của bên nguyên đơn.
Vậy cán cân công lý ở đâu, sự công bằng có còn không? Có phải nó đã bị phớt lờ và bị bẻ cong hay không?
Từ ngày tôi tin Chúa, tôi vẫn luôn vâng theo Lời Chúa để làm tròn bổn phận của một người vợ, người mẹ, và người con trong gia đình.Tôi vẫn chăm chỉ làm ăn, vừa đồng ruộng, vừa làm ở công ty, về đến nhà nấu cơm ngon canh ngọt mời chồng. Vì Chúa dạy tôi hãy yêu thương người lân cận như chính mình và hãy ở cho hòa thuận với mọi người để tốt đạo đẹp đời.
Hơn nữa, Tôi theo Đạo Tin Lành thuộc Hội Thánh Liên Hữu Cơ Đốc Việt Nam, là tổ chức được nhà nước công nhận tư cách pháp nhân ngày 14 tháng 6 năm 2010. Tôi có đính kèm quyết định phía sau đơn này.
Vì cớ niềm tin của tôi mà chồng tôi bắt tôi phải bỏ thì thử hỏi chồng tôi hay tôi đã vi phạm pháp luật của nhà nước chúng ta? Tại sao quý tòa không giải quyết sự vi phạm sai trái của chồng tôi?
Vì vậy, không ngạc nhiên khi Hồ Chủ Tịch Chí Minh – Người cộng sản, lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam không dưới một lần ca ngợi những người sáng lập ra các tôn giáo một cách thành kính: Chúa Giê su dạy đạo đức và bác ái. ( trích bài Tìm hiểu Tư tưởng Hồ Chí Minh về tín ngưỡng, tôn giáo của Tạp chí Khoa học chính trị, số 5/2001)
2. Vì cớ niềm tin tôi theo Đạo Tin Lành được nhà nước công nhận tư cách pháp nhân mà chồng tôi đã rất tàn nhẫn lấy dây điện trói tôi lại, rồi cho điện giật. Hôm đó nếu hai con trai của tôi mà không có ở nhà giải cứu thì chắc chắn chồng tôi đã giết chết tôi rồi.
Tôi nhắc lại rằng: Một trăm cái lý không bằng một tý cái tình.
Vì lẽ, tôi và chồng tôi cũng sống với nhau mấy chục năm qua, và có hai mặt con đã khôn lớn mà tôi không muốn vạch áo cho người xem lưng. Tôi có đủ bằng chứng và nhân chứng có thể kiện chồng tôi về tội miệt thị bài trừ niềm tin tôn giáo, xúc phạm đến nhân phẩm và đặc biệt tôi sẽ kiện bên phía nguyên đơn về tội bạo lực gia đình theo khoản 2 Điều 1 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình.
Điều 2, Luật Phòng, chống bạo lực gia đình đã nêu ra những loại hành vi cơ bản, gồm:
- Hành hạ, ngược đãi, đánh đập hoặc hành vi cố ý khác xâm hại đến sức khỏe, tính mạng.
- Lăng mạ hoặc hành vi cố ý khác xúc phạm danh dự, nhân phẩm.
- Cô lập, xua đuổi hoặc gây áp lực thường xuyên về tâm lý gây hậu quả nghiêm trọng.
- Ngăn cản việc thực hiện quyền, nghĩa vụ trong quan hệ gia đình giữa ông, bà và cháu; giữa cha, mẹ và con; giữa vợ và chồng; giữa anh, chị, em với nhau.
- Chiếm đoạt, hủy hoại, đập phá hoặc có hành vi khác cố ý làm hư hỏng tài sản riêng của thành viên khác trong gia đình hoặc tài sản chung của các thành viên gia đình.
- Có hành vi trái pháp luật buộc thành viên gia đình ra khỏi chỗ ở.
Tất cả những loại hành vi trên tại khoản 2 Điều 1 có ghi thì bên phía nguyên đơn đều vi phạm đối với bên phía bị đơn. Nếu anh Nguyễn Văn Nhiên thực sự muốn ly hôn với tôi để có được một cuộc sống tự do chi bằng anh hãy hạ giọng nhẹ nhàng, bỏ đi cái tánh cao ngạo, tự mãn của mình nói với tôi một lời thì tôi sẵn sàng để anh ra đi như cơn gió thổi, như cánh bèo trôi.
Hôm nay, lại một lần nữa tôi vẫn nuốt nước mắt vào trong chịu khổ, chịu nhục vâng theo điều Chúa dạy là phải tiếp tục tha thứ cho chồng tôi và cầu nguyện cho chồng tôi mong có ngày anh sẽ nhận ra sự sai trái của mình.
Người ta thường nói: Con run xéo lắm cũng quằn, tức nước thì vỡ bờ nếu chồng tôi ép tôi vào con đường cùng, tôi sẽ đưa những vật chứng và nhân chứng là hai con trai tôi lên tòa án cấp cao hoặc các truyền thông trong nước và truyền thông quốc tế tiếp nhận vụ việc ly hôn này.
Bên cạnh đó, tôi sẽ nhờ luật pháp và toàn thể các mục sư cùng các tín đồ trong nước và quốc tế bênh vực cho niềm tin của chúng tôi.
Vì những lý do trên tôi kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm xét xử ngày ..9 tháng 6 năm 2015. Và kính đề nghị Quí Toà xét xử lại vụ án theo trình tự, và cần phải đưa ra được lý do chính đáng.
Trên đây là nội dung và những yêu cầu kháng cáo, kính mong quí cơ quan xem xét.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Người làm đơn
(ký, ghi rõ họ tên)